Tốt nghiệp loại giỏi nhưng lại làm phụ hồ khiến bạn bè chê cười, ai ngờ lúc tìm địa điểm họp ớp thì chàng trai lên tiếng

Hóa ra mấy năm qua cậu làm phụ hồ ở đây à. Thật là uổng công năm đó thầy chủ nhiệm đã đặt hết hi vọng vào người có tấm bằng giỏi duy nhất trong lớp.

Hưng là người đạt bằng giỏi duy nhất sau khi ra trường trong lớp học có tới 130 sinh viên năm đó. Nhưng rồi những tháng ngày sau đó thầy chủ nhiệm liên tục nhận được tin nhắn và điện thoại của rất nhiều sinh viên thông báo đã tìm được việc làm. 2 năm sau ngày ra trường toàn bộ sinh viên trong lớp đó đã tìm được việc làm chỉ còn duy nhất 1 người không hề liên lạc lại với thầy đó chính là Hưng.

Nhiều bạn ở gần vẫn lui tới nhà thầy chơi, thầy có hỏi về Hưng thì có bạn nói:

– Em nghe nói hinh như bạn ấy về quê thầy ạ. Băng giỏi về quê thì xếp xó thôi thầy ơi, vào nhà nước thì nhất con ông cháu cha chứ bằng giỏi chẳng ai quan tâm. Kể ra bạn ấy không có chí, chứ ở lại thành phố kiếm việc đâu phải quá khó khăn. Hay là bằng không đúng thực lực nên sợ hả thầy??

– Thầy tin tấm bằng đó hoàn toàn là thực lực của Hưng, có thể em ấy có những hướng suy nghĩ khác nên mới về quê.

Ảnh minh họa

Bẵng đi 2 năm sau không ai còn biết tin tức gì của Hưng nữa. Nhưng một hôm bất ngờ 1 người bạn trong lớp phát hiện ra Hưng đang làm phụ hồ ở 1 khu biệt thự rộng cả nghìn m2. Cậu này đang làm thiết kế cho căn biệt thự ở cạnh căn biệt thự này. Nhưng biệt thự cậu bạn nhận thiết kế cho chỉ có diện tích 100m2 thôi. Nhìn thấy Hưng mà cậu bạn ngao ngán:

– Hóa ra mấy năm qua cậu làm phụ hồ ở đây à. Thật là uổng công năm đó thầy chủ nhiệm đã đặt hết hi vọng vào người có tấm bằng giỏi duy nhất trong lớp.

– Tớ tin tớ không phụ lòng tin ở thầy.

– Làm thằng phụ hồ rồi mà còn tự tin đến thế cơ à.

Cái việc cậu học sinh giỏi duy nhất của lớp đại học nhanh chóng lan rộng ra cả lớp. Ai cũng chê bai và cười cợt Hưng, tất nhiên chẳng ai thèm liên lạc với cậu cả vì bạn bè trong lớp làm việc nọ việc kia còn giúp đỡ nhau được, chứ 1 gã phụ hồ thì nhờ vả được gì.

5 năm ngày ra trường lớp quyết định tổ chức hợp lớp. Lớp trưởng bắt đầu liên lạc với từng cá nhân trong lớp để thông báo lịch họp và rồi cậu bạn đã từng gặp Hưng dạo đó bất đắc dĩ phải gọi cho Hưng thông báo: “Tuần sau lớp mình họp ở nhà hàng A.C, có cả thầy chủ nhiệm tới dự. Cậu có đến được không tớ còn thông báo cho lớp trưởng…”.

Sáng ngày họp lớp, lớp trưởng thông bao lần này họp thiếu mất 1 người. Ai cũng nghĩ đó là Hưng vì làm sao cậu ta dám xuất hiện trước mặt thầy chủ nhiệm và bạn bè. Cậu ta sợ mọi người chê cười vì làm phụ hồ đây mà. Nhưng rồi tới khi tụ tập mọi người mới vỡ lẽ người vắng mặt là cậu bạn khác chứ không phải Hưng:

– Tình hình không ổn rồi các bạn ơi. Chỗ này mình đặt không gian hẹp quá, chỉ có thể ngồi ăn theo bàn thôi không có chỗ cho bọn mình quẩy rồi. Mình xin lỗi vì lúc trước đã không tính toán kĩ. Giờ bạn nào có biết có nhà hàng nào rộng hơn để đổi không?? – Lớp trưởng thông báo với vẻ mặt buồn phiền.

Ảnh minh họa

– Mà đổi thì lại mất 2 lần tiền à?? Căng nhỉ?? Số tiền có ít đâu, chán lớp trưởng thế – 1 bạn lên tiếng.

Mọi người đang nhốn nháo bàn bạc thì bất ngờ có giọng nói vang lên:

– Nếu thầy chủ nhiệm và các bạn không chê thì mình mời mọi người về biệt thự 1000m2 của mình để chúng ta tổ chức. Mình mới hoàn thiện nó xong. Bữa ăn ở nhà hàng này hôm nay mình cũng xin bao luôn, mọi người cứ yên tâm ăn xong thì về nhà mình quẩy tiếp. Biệt thự nhà mình có phòng hát karaoke rộng 100m2 mà.

– Hưng nói biệt thự 1000m2 đó là của cậu á?? Cậu xây biệt thự cho mình á.

– Đúng vậy. Mình vừa là chủ mình vừa làm phụ hồ để xây căn biệt thự đó. Thực ra mình muốn thử cảm giác làm thợ thôi chứ mình cũng không làm nhiều như thợ phụ hồ thực sự.

Mọi người lúc ấy mới vỡ lẽ thực sự về sự mất tích của cậu sinh viên giỏi 5 năm qua. 5 năm trời Hưng im ắng làm việc và đã có thể xây được biệt thự cho chính mình, đúng là người giỏi thì luôn có những khá năng mà người bình thường khác không thể nào theo kịp.

Theo Thể thao xã hội