Cầm 20 triệu sau 6 năm ở nước ngoài về, chồng mừng thấy vợ không nói gì nhưng hôm sau mới choáng nặng
Tôi cưới vợ mới được hơn 7 năm. Cũng có lẽ không ai có thể nghĩ được rằng vợ chồng tôi vừa cưới tròn 1 năm tôi đã đi xuất khẩu lao động hi vọng có thể kiếm chút ít đổi đời cho cả gia đình. Cả tôi và vợ đều sống chung với nhau trong 1 vùng đất nghèo lam lũ. Ý thức được cái nghèo nên vợ chồng tôi luôn trông mong sẽ có 1 ngày có được cơ hội để đổi đời.
Vậy là nhân dịp vợ chồng tôi vừa cưới được 1 năm, khi đó vợ tôi đã mang bầu sắp sinh nhưng vì có cơ hội được đi xuất khẩu lao động có hỗ trợ tài chính nên tôi đã đi luôn. Vợ chồng tôi ôm nhau bịn rịn lắm, tôi hiểu sẽ vô cùng thiệt thòi cho cô ấy nhưng vẫn phải nhắm mắt đi bỏ lại vợ ở nhà vì tôi không có đủ điều kiện để đưa cả cô ấy đi cùng.
Ban đầu tôi đi theo hợp đồng 3 năm, mất 1 năm để trả nợ số tiền đã vay để sang bên nước này làm việc. Mất cả 1 năm để ăn uống, tiền này kia và cả vé máy bay về. Hết năm thứ 3 tôi vô cùng nhớ vợ con nhưng đành phải chấp nhận.
Tôi bảo vợ cố gắng đợi tôi về để có thể có 1 cuộc sống sung túc hơn. Chứ không cứ sống như thế thì đến đời nào mới thoát nghèo. Mất công đi thì đi 1 thể rồi về.
Vợ tôi sống với bố mẹ tôi ở quê. Chính vì thế nên tôi vô cùng an tâm về vợ mình. Càng chưa mảy may nghĩ vợ sẽ thay lòng lấy 1 lần. Tôi biết vợ mệt mỏi nhưng cuộc gọi quốc tế rất đắt nên cũng cả th.á.n.g tôi mới gọi điện về nhà, chỉ gọi vài dăm ba câu rồi thôi.
Nhà tôi không có điều kiện đến thế cho đến khi tôi có dư dả hơn đưa gửi về cho vợ mua điện thoại để vào mạng facebook gọi điện cho đỡ tốn tiền mà còn nhìn thấy mặt vợ.
Tôi cật lực cày kéo hết 6 năm rồi mới trở về. Không ai biết được tôi có trong người bao nhiêu tiền. Chính vì thế tôi muốn thử lòng vợ của mình. Bởi 6 năm không phải thời gian ngắn.
Nếu vợ vẫn yêu thương tôi thì tôi sẽ vô cùng vui mừng vì điều ấy. Còn nếu không tôi sẽ chăm con và để vợ đi với người đàn ông khác. Cái cảnh nghèo khó bằng đó lâu tôi đã tin vợ đợi tôi thật lòng vào ngày trở về.
Đón tôi ở tận cổng làng, vợ tôi đã khóc nức nở ôm chầm lấy tôi. Thật sự nhìn vợ như thế tôi hạnh phúc lắm. Tôi đã hi vọng vợ sẽ vượt qua được thử thách của mình để sống 1 cuộc sống hạnh phúc. Nhưng rồi tất cả khiến tôi ngỡ ngàng ngay vào ngày hôm sau. Tôi vẫn nhớ cái khoảnh khắc đó khi mà mình nói với vợ:
– Chồng xin lỗi vợ, chồng đi 6 năm nhưng chỉ đem về được cho vợ 20 triệu thôi. Rồi vợ chồng mình tiếp tục cố gắng nhé.
– Dạ, không sao đâu, chồng cố gắng hết mình rồi là được.
– Chồng cảm ơn vợ nhiều lắm vì đã hiểu cho hoàn cảnh của chồng. Thật sự ở nước ngoài vừa vất vả vừa không có việc làm nên chồng không có điều kiện để có thể tiết kiệm nhiều hơn.
– Vợ hiểu mà. Chắc chồng đi xa về mệt rồi, cả nhà mình ăn cơm rồi chồng đi ngủ sớm đi.
Tôi thật sự s.u.n.g s.ư.ớ.n.g đến mở cờ trong bụng vì nghĩ vợ mình 1 lòng 1 dạ với mình. Tôi tính rằng sáng sẽ đi tìm mua lấy ngay 1 căn nhà rồi mở lấy 1 cửa hàng tạp hóa lớn cho vợ bán. Cuộc sống vợ chồng tôi sẽ nhàn nhã hơn. Tối hôm đó tôi vào phòng ôm vợ ngủ ngon lành.
Sáng sớm hôm sau tôi dậy sớm đi tìm mua căn nhà ưng ý ở khu phố. Vừa chọn nhà xong kí hết hợp đồng để về thì cảnh tượng trước mắt khiến tôi choáng váng đầu óc. Dường như tôi không tin nổi vào mắt mình trước những gì trong phòng đang có. Căn phòng trống trơn, vợ tôi đã bỏ đi từ lúc nào.
Mãi sau này ngày gặp lại tôi mới biết được rằng vợ tôi đã bỏ tôi theo 1 người đàn ông có điều kiện hơn. Tôi vật vã với nỗi đau mất vợ của mình. Không thể ngờ được rằng vợ lại im hơi lặng tiếng không đánh động chút gì mà chỉ tự bỏ đi như thế.
Chẳng thể ngờ nổi người phụ nữ mà mình tin tưởng suốt bao lâu lại dễ dành bỏ đi. Kiếm được tiền về thì mất vợ, nhưng người phụ nữ rời đi như thế thật sự không đáng để tôi phải hối tiếc.
Theo WTT