Kinh hoàng cha biến con gái và cháu đẻ làm nô lệ tình d.ục suốt 20 năm ở Ninh Hoà
Mới đây, cơ quan CSĐT Công an thị xã Ninh Hòa tiến hành bắt tạm giam đối tượng Lê Huế và tiến hành điều tra về hành vi xâm hại con gái của đối tượng này.
Sau khi hãm h.iếp con gái dẫn đến mang thai và sinh ra hai người cháu (cũng là con gái), Huế rắp tâm hại đời hai “cháu ngoại”. Điều đáng nói, hành vi tội ác của Huế kéo dài đến hơn 20 năm và chỉ bị phát hiện khi nạn nhân đi trình báo với công an.
Hơn 20 năm làm nô lệ tình d.ục cho cha
Nạn nhân trong vụ án này là chị Lê Thị N. (38 tuổi, ngụ thôn Hang Dơi, xã Ninh Phú, thị xã Ninh Hòa, tỉnh Khánh Hòa), người đã bị chính người cha thú tính của mình hãm hại hàng chục năm qua và hậu quả là sinh ra hai cô con gái.
Phía sau ngôi nhà xập xệ, chị N. với bộ quần áo lấm bẩn, loay hoay tìm chiếc gàu để đi bắt ốc. Khi biết PV đến nhà vì bi kịch của bản thân, bất giác chị N. bật khóc. Từng tiếng nấc nghẹn ngào cứ vang lên như kéo không khí chùng xuống, nặng nề.
Là con gái đầu trong một gia đình nông dân nghèo có tới 9 anh chị em, chị N. phải chịu nhiều thiệt thòi. Sau khi sinh người con út, mẹ chị bị bệnh tim nên mọi công việc trong nhà đều dồn lên vai chị và người cha. Chẳng biết có phải vì đói kém hay vì nguyên nhân gì mà 8 người em của chị đều mang bệnh, gầy yếu. Nghèo khó, chị N. không được đến trường mà phải sớm tối lủi thủi mò cua bắt ốc ngoài đầm. Đã vậy, sau ngày vợ đau ốm, ông Huế (SN 1954), cha chị, lại sa vào rượu chè.
Mẹ mất khả năng lao động, cha nát rượu, chị N. phải gồng mình bươn chải nuôi gia đình. Thế nhưng nỗi bất hạnh đó chưa là gì so với quãng đời đen tối sau này của chị. Đó là năm 13 tuổi, trong một buổi chiều cùng em gái đi bắt ốc về, không thấy ai ở nhà, chị ra giếng tắm rửa. Lúc này ông Huế say rượu bước đến lôi chị vào bếp rồi giở trò đồi bại. Đau đớn, chị gào khóc van xin nhưng chẳng thể thoát được. Đáng buồn hơn, khi đã bị cha hãm hiếp, chị vẫn chẳng ý thức được bất hạnh mình sẽ phải gánh chịu.
Sau khi thỏa mãn dục vọng, người cha đe dọa: “Mày mà nói chuyện này với ai là tao cắt cổ cả nhà. Chuyện này cũng tại con mẹ mày mà ra hết”. Chị nghe vậy đành gật đầu rồi chạy đi tắm. Cô bé tuổi 13 lơ ngơ chẳng hiểu chuyện gì xảy ra nên đành im lặng. Nhưng cô không ngờ rằng, những ngày sau đó, người cha đốn mạt này lại tiếp tục giở trò với cô. Và lần nào cũng vậy, sự im lặng đã trở thành thói quen với N. mỗi khi cha giở trò đồi bại. Từ năm 13 đến năm 17 tuổi, chị N. không nhớ rõ đã bị cha hãm hại bao nhiêu lần.
Tố cáo cha trong nước mắt
Lớn lên một chút, chị bắt đầu cảm nhận được việc làm của cha mình là xấu xa. Nhiều lúc chị muốn kể với mẹ, nhưng phần vì sợ cha, phần vì thấy mẹ thờ ơ nên chị buồn tủi lặng im. Năm 17 tuổi, sau một lần bị cha “giở trò”, chị nôn mửa liên tục nhưng cứ nghĩ mình bị bệnh. Mẹ chị thấy vậy chỉ lo tìm lá nấu nước cho con gái uống. Lúc này, người cha cầm thú bắt đầu lo sợ sự việc bại lộ nên bảo con gái chạy nhảy thật mạnh, để hy vọng con té ngã, sẽ sảy thai. Dù vậy, cái thai vẫn lớn dần, mẹ N. gặng hỏi nhưng vì sợ cha dọa giết nên chị phải nói dối là bị một gã cưỡng hiếp trong lúc đi bắt ốc.
Ngày sinh con, trong khi chị đau đớn tột cùng thì mẹ chị lại tỏ ra mừng rỡ. Trong suy nghĩ của bà, đứa con gái xấu xí, đen đúa, chân lấm tay bùn như N. thì cả đời này sẽ chẳng có ai cưới làm vợ, nay nó có con, âu cũng là “của trời cho” để yên tâm lúc tuổi già. Đau đớn, tủi nhục nhưng chị chẳng dám hé nửa lời với ai, bởi tội lỗi ấy chính là do cha mình gây ra và đứa trẻ sẽ lớn lên như thế nào, nếu biết kẻ cầm thú lại vừa là cha vừa là ông ngoại của mình. Sau khi sinh con, người mẹ trẻ tiếp tục chấp nhận cuộc sống nô lệ tình dục cho cha. Bốn năm sau, đứa trẻ thứ hai ra đời, người mẹ lại hào hứng đón đứa cháu ngoại thứ hai, mà không hề biết nỗi đau đớn của con mình.
Sau khi sinh đứa con thứ hai được một năm, chị cảnh báo cha rằng nếu tiếp tục cưỡng hiếp chị thì chị sẽ báo công an. Từ ngày ấy, người cha đồi bại mới thôi không hành hạ con gái nữa. Dẫu vậy, mỗi lần dục vọng nổi lên, hắn lại mò sang, định tìm cách hãm hại nhưng đều bị chị kháng cự quyết liệt.
Thời gian dần trôi, câu chuyện như chìm vào lãng quên, hai đứa con gái chị cũng trở thành thiếu nữ, con gái lớn 21 tuổi, con gái nhỏ 17 tuổi. Cũng giống như mẹ, hai cô gái vốn khù khờ, ốm yếu lại chẳng được học hành và lại phải mò ốc kiếm sống qua ngày.
Cách đây ba năm, được Nhà nước hỗ trợ một số tiền, mẹ chị cất ngôi nhà nhỏ ở gần đó và cho ba mẹ con chị ra ở riêng. Chị đơn giản nghĩ rằng ở riêng thì chị sẽ an toàn, nhưng không ngờ trong những đêm chị đi bắt ốc vắng nhà, Huế mò sang, giở trò đồi bại với hai đứa cháu ngoại.
Sau nhiều lần như thế, chị căm phẫn và “cảnh cáo” thì Huế thề thốt bỏ thói xấu nhưng rồi đâu lại vào đấy. Mới đây, hắn tiếp tục sàm sỡ cô con gái nhỏ của chị ngay giữa ban ngày và bị chị phát hiện. Quá uất ức, chị dọa sẽ đi tố cáo thì hắn thách rằng: “Mày không cho tao thì tao lấy con gái mày”. Hôm sau, chị N. đến Công an xã Ninh Phú tố cáo toàn bộ sự việc.
Nỗi đau dai dẳng
Từ ngày vụ việc vỡ lở, làng trên xóm dưới xôn xao, mọi người ai cũng xót thương cho số phận bất hạnh của mẹ con chị N. và căm phẫn người cha mất nhân tính. Câu hỏi được nhiều người đặt ra là tại sao một hành vi tội ác kéo dài đến hơn 20 năm mà không hề bị phát hiện? Đã đành chị N. phần vì sợ cha đe dọa phần vì xấu hổ, nhục nhã mà không dám tố cáo, nhưng chẳng lẽ người thân trong gia đình biết chuyện cũng câm lặng, mặc cho tội ác diễn ra? Nạn nhân không hiểu rằng chính sự chịu đựng và bao che của mình đồng nghĩa với việc dung túng cho cái ác…
Giờ đây khi tội ác đã được phơi bày, chị N. càng đau đớn gấp vạn lần. Nỗi ám ảnh về những ngày tháng đen tối cứ thỉnh thoảng lại ùa về, giằng xé tâm can. Nỗi đau lại đan xen với cảm giác tội lỗi bởi nhiều lúc chị nghĩ mình bất hiếu khi tố cáo cha. Dẫu vậy, chị chưa bao giờ hối hận vì việc làm của mình.
Trong vụ án này, người đáng trách nhất là mẹ chị. Giá như bà quan tâm đến con gái hơn thì có lẽ bi kịch này đã không xảy ra hoặc đã được ngăn chặn đúng lúc. “Bao nhiêu năm qua, tôi sống như chết mà mẹ tôi vẫn mặc kệ. Tôi không tố cáo ông ấy (ý nói ông Huế – PV) thì chẳng còn ai giúp tôi nữa”, chị N. đau đớn.
Trò chuyện với PV, bà Nguyễn Thị M. (55 tuổi, mẹ chị N.) khổ sở: “Tôi có lỗi với con gái nhiều lắm, giờ mỗi lần đối diện nó, tôi chẳng dám nhìn thẳng vào mắt con. Tôi trách mình vì bệnh tật mà làm khổ con cái. Trách mình vì không quan tâm con mà để chuyện ra nông nỗi này”. Dù tỏ ra ân hận về sự vô tâm của mình, nhưng bà vẫn muốn giấu giếm sự việc. Bởi bà cho rằng chuyện vỡ lở thì hai cháu của bà sẽ mất tương lai?
Không tin hung thủ có thể làm những việc như vậy
Ông Nguyễn Hùng Hân (Trưởng thôn Hang Dơi) cho biết: “Khi chị N. trình báo sự việc, mọi người hết sức bất ngờ và không tin ông Huế có thể làm những chuyện như vậy. Sau khi cơ quan công an về làm việc và bắt tạm giam ông Huế, chính quyền địa phương đã đến nhà động viên, an ủi với hy vọng chị N. không làm điều dại dột. Nhiều người thương tình khuyên chị nên tạm thời thuê nhà trọ ở nơi khác để lánh nạn một thời gian, tránh bia miệng tiếng đời nhưng chị lắc đầu vì chuyện giờ ai cũng biết, với lại mẹ con chị cũng không có tiền để thuê nhà ở”.
Nguồn:Đất Việt
"Xin lưu ý rằng, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và nên được coi là một nguồn tài liệu tham khảo chính xác."