Một chiếc ghế xe khách, hai người đàn ông ngồi: Người cùng vợ đi nghỉ mát, kẻ dắt người yêu đi phá thai

Hai người đàn ông một già một trẻ mang theo hai câu chuyện, một bên thì yêu thương nâng niu, chăm sóc nhau lúc gần đất xa trời, một đằng thì lừa lọc dối trá nhau, vắt chanh bỏ vỏ… được chứng kiến bởi một hành khách khiến ta không khỏi ngậm ngùi.

Nói là hạnh phúc của phụ nữ phần lớn do người đàn ông định đoạt thì không đúng lắm, nhưng cũng chẳng sai. Cùng một ông chồng, nhưng nếu hôm nay anh ta tát vợ một trận tối tăm mặt mũi, mai ngủ dậy lại hôn lên má như chưa từng có gì xảy ra, thì sự thật là nhiều cô vợ sẽ luôn tự hào kể với mọi người về chiếc hôn mình nhận được, còn nỗi đau đớn do cái tát gây ra thì lại chôn kín trong lòng. Từ bao giờ, nụ cười và ánh sáng trong tâm hồn lại phụ thuộc vào thái độ của đàn ông thế hỡi chị em?

Hôm nay, khắp nơi trên MXH chia sẻ rầm rộ câu chuyện về 1 chiếc ghế 2 số phận khác nhau, do một chàng trai tên Nguyễn Tuấn Trung kể lại. Anh đã chứng kiến mọi thứ xảy ra trên chiếc ghế cùng hàng với mình, suốt chuyến xe dài từ Hạ Long lên Hà Nội, sau khi đăng tải trên một hội nhóm rất đông thành viên mạng thì câu chuyện của anh đã nhận được hơn 10.000 lượt like share và vô số bình luận đầy cảm xúc.
“Trên chuyến xe khách từ Hạ Long lên Hà Nội, bắt gặp 2 câu chuyện thế này.

Ngồi kế bên mình là 1 đôi vợ chồng già. Lúc ông bà lên thì xe đã kín, chỉ còn mình với hàng ghế bên cạnh, mỗi bên lẻ 1 ghế. Thấy họ ngồi cách nhau hơi bất tiện nên mình đứng dậy chuyển hàng ghế để họ được ngồi cạnh nhau. 2 ông bà cứ khen mình là “thanh niên tâm lý”, rồi ông cũng vui miệng quay sang hỏi chuyện mình.

Chuyện tình đôi vợ chồng già không có con đang gây sốt mạng.

Ông kể ông bà quê ở Hải Dương, nhân dịp cuối tuần ông cho bà đi Hạ Long chơi “giải ngố”. Nhìn khuôn mặt đen sạm nhàu nhĩ, đôi bàn tay gân guốc với quần áo mặc bên ngoài mình đoán ông bà làm nông hoặc công việc tay chân vất vả. Hỏi ông bà đi chơi được những đâu, bà hào hứng kể là đi ngắm biển (chứ không phải tắm) với đi công viên Hạ Long “xem người ta chơi trò chơi”.

Ông bảo ông hứa cho bà đi chơi biển từ lâu rồi mà quanh năm đầu tắt mặt tối chưa đi được, lần này quyết chí gửi nhà cửa lợn gà cho hàng xóm trông, phải thực hiện lời hứa với bà. Bà đòi ông lôi điện thoại ra mở ảnh cho mình xem. Lúc đón chiếc điện thoại cũ đời không biết từ bao giờ của ông, tự nhiên thấy cay cay sống mũi. Trong đó toàn hình ông chụp bà ở khắp nơi, từ ngoài bãi biển đến trong phòng nhà nghỉ, chất lượng ảnh từ cái camera chỉ mờ mờ nhưng nhìn ảnh nào bà cũng cười tươi lắm.

Lát sau có vẻ bà say xe nên lấy chiếc mũ rộng vành che mặt rồi tựa vai ông ngủ, lúc ấy ông mới kể là ông với bà làm ruộng ở quê, lấy nhau cũng muộn mà chẳng con, gia đình cũng nghèo nên ông bà chẳng bao giờ đi được tới đâu cả. Dạo này nghe người ta nói có nhiều thứ hay ho mới mở ở thành phố này nên ông “gạ gẫm” mãi bà mới chịu đi. Bà thích biển lắm, ông hứa sau này nếu có dịp sẽ đưa bà đi chơi ở những biển khác xem nó có khác biển ở đây không.

Lát sau ông gọi bà dậy, mở túi lấy bánh giày giò ra bóc rồi tận tay đút cho bà ăn, lúc ấy mới để ý kỹ cách ông bà gọi nhau. “Mình ơi tôi đau đầu quá, lúc sớm uống thuốc say xe rồi mà nhỉ?”. “Thôi mình chịu khó ăn chút vào rồi tôi bóp đầu cho!”. Chỉ mới đọc cách xưng hô “tôi-mình” trong sách vở, những câu chuyện viết về tình yêu ngày xưa, đây là lần đầu tiên chứng kiến nó ngoài đời. Mình cứ ngồi im ngắm nhìn họ như xem 1 bộ phim, mà bộ phim này lãng mạn hạnh phúc hơn bất cứ bộ phim nào mình từng xem trước đây. Khi về đến nhà, ông bà gật đầu chào mình một lần nữa rồi nắm tay dắt nhau bước xuống xe. Tự dưng nhìn cái nắm tay ấy lại cảm thấy ganh tỵ, thèm muốn được yêu như thế quá”.

Có lẽ đây là 2 nhân vật nguyên mẫu cho tác giả ca khúc đình đám “Ông bà anh” thì phải? Ngọt ngào, giản dị và khiến người khác xúc động biết bao. Họ đã nắm tay nhau cũng ngót vài thập kỷ, thật đáng ngưỡng mộ. Đầy người bây giờ vừa cưới xong đã ly hôn, thậm chí yêu nhau rồi chia tay trong vòng nửa nốt nhạc thì bạt ngàn không đếm nổi, vậy mà 2 ông bà vẫn quan tâm chăm sóc nhau như vợ chồng son. Chỉ vỏn vẹn vài tiếng đồng hồ, những gì họ làm cho nhau khiến tác giả ngồi cạnh và hàng chục nghìn cư dân mạng phải rưng rưng suy ngẫm.

Một thành viên có tên Thùy Trang bình luận: “Cuộc đời ngắn tựa gang tay – Ngọt bùi không hết đắng cay làm gì”. Phải, cặp vợ chồng già ấy vừa nghèo, vừa không có con cháu, nhưng họ chắc chắn đã sống những tháng ngày ý nghĩa đầy yêu thương bên nhau. Có nhắm mắt xuôi tay, họ cũng không hối tiếc điều gì. Bạn Minh An thì cảm khái cho rằng: “Xã hội thực dụng bây giờ nhiều giá trị đảo điên, tình yêu chân thành hiếm có, người ta chỉ lợi dụng nhau, chà đạp, lừa dối nhau. Vậy mà hai cụ vẫn chứng minh được tình yêu trong sáng đẹp đẽ còn tồn tại trên đời, vững bền qua thời gian”. Chính bởi vững bền như vậy, nên vô số bạn trẻ mới ao ước gặp được người gắn bó trọn đời giống 2 cụ.

Tuy nhiên, câu chuyện đáng suy ngẫm hơn lại nằm ở phía sau. Chàng trai trẻ Nguyễn Tuấn Trung vừa mỉm cười hạnh phúc xong, lại chuyển sang phẫn nộ buồn chán, vì một cặp đôi khác hoàn toàn đối nghịch với cặp vợ chồng già ở trên.

“Xe đi được 1 đoạn, 1 cậu thanh niên lên ngồi thế vào chỗ ông bà vừa xuống. Ngồi chưa ấm chỗ cậu ta đã đưa điện thoại lên tai nói chuyện lớn tiếng làm mình đang thiu ngủ cũng giật mình dậy. “Em đang lên Hà Nội, lát đi qua đón con H. Vâng em biết rồi, thì phá chứ làm sao nữa. Để sao được chị, bị điên à? Thế nhé!”. Xong có vẻ cậu ta lại gọi cho người khác. “Q à, mày đang làm gì đấy? Tao đang lên nhé, tầm trưa đến nơi. Đưa người yêu đi phá thai, nó lừa tao mày ạ, may cũng mới nên còn kịp. Thôi đến nơi nói, xong việc tao vào mày”. Mình thở dài ngán ngẩm, thể loại gì thế này…

Đối lập với hạnh phúc đáng trân trọng của đôi vợ chồng già là nỗi cảm thương cho cô gái bất hạnh, gặp phải người bạn trai tồi tệ xấu xa (Ảnh minh họa).

Xe đi chừng 10’ thì có một cô gái lên ngồi cạnh cậu kia. Cô gái khá xinh xắn, còn rất trẻ, có vẻ 2 người họ là người yêu. “Tự dưng anh bảo em lên Hà Nội làm gì?”. “Lên chơi với bạn anh tí, mai về”. “Anh đưa em đi chơi bờ Hồ nhé!”. “Ừ”. Nghe câu chuyện họ nói qua lại thì biết rằng 2 người lỡ có thai, thằng kia giả vờ hứa sẽ lấy nhưng lại dụ bé này đi phá thai mà không nói trước, còn bé này thì ngây ngô không biết gì, tưởng được đưa đi chơi nên cứ ngồi kể chuyện rồi lên kế hoạch vẻ rất háo hức.

Thằng kia thì lúc nào mặt cũng cau có khó chịu, cắm mắt vào mở điện thoại chơi game, mặc cho cô người yêu hết ôm tay rồi ôm eo, hỏi han “chuyện sau này con mình”. Nhìn vẻ dửng dưng bất cần của thằng kia, có lẽ chuyến đi này của cô gái sẽ không tránh khỏi một cái kết toàn nước mắt”.

Không ít người tỏ ra bất ngờ sau khi đọc xong mẩu chuyện thứ 2 này. Nickname Huynh Quang Huy thở dài: “Đoạn 2 ông bà thì nhân văn sâu sắc, đoạn 2 bạn trẻ thì chua xót vô chừng”. Một người khác tỏ ra tức giận: “Thằng kia có trái tim hay không mà mưu mô độc ác quá vậy? Làm chuyện xấu xa như thế mong là gặp báo ứng sớm”. Tội nghiệp cô gái trẻ, háo hức tưởng được bạn trai yêu chiều cho lên thành phố hoa lệ, ngờ đâu tấn bi kịch mới chỉ bắt đầu, nỗi đau khổ đang chờ đợi cô ngay trước mặt. Chỉ cần bước xuống khỏi chuyến xe định mệnh này, hẳn cuộc đời cô ấy sẽ thay đổi mãi mãi, không hề hạnh phúc êm đềm như đôi vợ chồng già trước đó.

Cô gái đó thật bất hạnh. Lại càng đáng thương hơn khi người ngồi cạnh nghe thấu chuyện từ đầu, nhưng không thể báo cho cô biết. Vì vốn dĩ trên đời này, đâu phải cứ thấy bất bình là có thể xen vào can ngăn… Quả thực trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra, kể cả khó tin hay là số mệnh sắp đặt thì cũng khiến người ta ngạc nhiên khi chứng kiến. Cùng một chỗ ngồi trên chuyến xe dài, nhưng người này rời đi lại có kẻ khác bước đến, mỗi người mang trong mình tâm sự riêng, mà nếu được lắng nghe từ đầu đến cuối như Tuấn Trung, ắt hẳn sẽ viết được một kịch bản phim điện ảnh hút khách, với tầng tầng lớp lớp ý nghĩa thâm sâu, đầy triết lý nhân sinh thấm thía.

“Mình thở dài ngao ngán, bịt tai nghe vào mở nhạc to át đi giọng nói của họ để đỡ thấy buồn thêm. Hai câu chuyện một già một trẻ, một bên thì yêu thương nâng niu, chăm sóc nhau lúc gần đất xa trời, một đằng thì lừa lọc dối trá nhau, vắt chanh bỏ vỏ. Một bên thì ông Trời không thương, không cho nổi một mụn con để hạnh phúc nó trọn vẹn, thế mà vẫn nắm tay không rời một bước. Còn một đằng thì dẫn nhau đi phá bỏ giọt máu của mình, rồi chắc chẳng bấy lâu sau cũng chia tay, có khi sau này còn chẳng nhớ nhau là ai nữa. Càng nghĩ càng đau lòng”…

Thay cho lời kết, xin giữ nguyên dòng suy tư đầy xúc cảm của chàng trai trẻ Tuấn Trung: “Thế mới nói trong cuộc đời này, quan trọng nhất là tìm và giữ được người hết lòng thương yêu trân trọng mình. Có sức khỏe có tiền bạc mà suốt đời cô độc, hoặc chọn sai người, thì cuộc sống cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa”.

Nguồn:Tri thức trẻ

"Xin lưu ý rằng, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và nên được coi là một nguồn tài liệu tham khảo chính xác."