Phục sát đất lời của một gái khôn: “Các mẹ cứ sống cho thật tốt đi nhé, kẻ phản bội cứ để đời lo”

Chẳng hiểu sao cứ lên mạng là em lại đọc được những dòng than vãn, khóc lóc, kể lể của nhiều chị về việc chồng mình đi ngoại tình, hay là những lời kêu gọi các hội chị em “bóc phốt, đánh ghen giùm” đầy hằn học của nhiều chị vợ bị phản bội.

Lần nào đọc được chuyện như thế em đều cám cảnh thân phận của chị em chúng mình, càng ngán ngẩm hơn với lối suy nghĩ hạn hẹp, thiếu bản lĩnh và nhu nhược của nhiều chị em. Mới đây, em có đọc được một bài viết rất hay của một chị có nickname là Linh Giang về việc phụ nữ phải ứng xử như thế nào khi phát hiện chồng mình ngoại tình. Đọc mà thấy phục quan điểm của chị ấy sát đất. Phụ nữ sống là phải mạnh mẽ và bản lĩnh như thế này đây các chị ạ.

Ảnh minh họa

Em xin phép được trích dẫn nguyên văn bài viết của chị Linh Giang:

Thế nào thì gọi là CƯỚP CHỒNG???

Tôi chỉ hay nghe cướp tiền, cướp đồ… Nay nghe cái từ “cướp chồng” buồn cười quá các mẹ ạ!

Mỗi khi có chuyện ngoại tình xảy ra, thường sẽ có 2 luồng ý kiến:

– 1 phía cho là do người chồng lăng nhăng.
– 2 là phía cho rằng do con kia ve vãn.

Cá nhân tôi ủng hộ quan điểm 1. Thế nào gọi là BỊ VE VÃN cơ?

CHỒNG là người, có đầu óc, có suy nghĩ, có nhận thức, có hành động. Không phải tiền hay đồ vật mà bảo bị cướp được. Chưa kể đã là chồng thì còn bao nhiêu tình nghĩa, trách nhiệm rồi ràng buộc với vợ con, gia đình và xã hội.

Thế mà chỉ vài lời ong tiếng ve, áo quần lòi trên hở dưới, cũng đủ thu phục được chồng mình rồi lại đi đổ lỗi cho người khác VE VÃN á?

Các ông bảo vợ khó tính còn bồ ngon ngọt? Hầy, ngày xưa tán vợ cũng mòn mấy đôi dép tông, qua bao nhiêu vòng rồi đánh bại bao nhiêu thằng mới tán nổi vợ. Hồi ấy, có con nào ngon ngọt, hấp dẫn hơn vợ sao không lấy nó đi. Cứ đòi lấy bằng được vợ làm gì? Rõ khổ. Vả lại vợ lúc đó chỉ mỗi việc yêu, ăn và ngủ, nhàn tênh như thế thì lúc nào chả ngon ngọt được. Các ông cứ thử lấy nó về xong nhồi một đống các mối quan hệ: gia đình nội ngoại, vợ chồng, con cái rồi công việc, xã hội vào đầu nó xem nó có ngọt nổi nữa không? Bận bịu suốt ngày có phải rảnh rỗi chỉ biết đi chơi và làm đẹp như mấy con kia đâu mà ngon ngọt được nữa.

45
Ảnh minh họa

Các ông chối bỏ gia đình. Vứt bỏ công sức vật lộn bao nhiêu năm để có được vợ đẹp con xinh ngày hôm nay. Chà đạp lên bao nghĩa tình, tin yêu và hi sinh của vợ. Cướp đi hạnh phúc của con rồi sau là bất hiếu với chính cha mẹ mình. Tôi khẳng định đấy không phải TỘI LỖI mà nó chính là TỘI ÁC!

Chỉ 1 phút sa đà, buông lơi của các ông thôi có thể khiến cuộc sống các ông nghiễm nhiên trở thành “1 phút bốc đồng, ngàn năm bốc ***” đấy các ông ạ. Còn vợ con, họ có thể buồn và thất vọng trong phút chốc thôi. Tin tôi đi, đàn bà hồi sinh nhanh lắm (1 tháng mất bao nhiêu là máu vẫn không chết được đây), họ chỉ lấy chồng mới khổ hơn thôi, chả có gì quý hơn độc lập tự do cả.

Các ông cứ cả đời có 1, 2 con đàn bà lẳng lơ, ve vãn thì quên hết, quên sạch đi theo ngay, trong khi xin lỗi các ông chứ vợ các ông ra đường đầy thằng lời ong tiếng mật. Có khi trông chúng nó còn ngon nghẻ, mới mẻ hơn các ông nhiều! Các ông nghĩ vợ các ông không bao giờ biết thích à haha. Vừa đẹp mã vừa phong độ thì ai chả bị quyến rũ.

Nói đi thì phải nói lại, chẳng tự dưng mà ông cha ta có câu “ông ăn chả, bà ăn nem”. Nhiều ông chồng cứ tự cho mình cái quyền được lăng nhăng, “bóc bánh trả tiền” xong về với vợ con như chưa hề có gì xảy ra. Có bao giờ các ông dám nghĩ đi trăng hoa chán về nhà bàn bếp nguội ngắt không có mâm cơm ấm cúng như mọi khi, sàn nhà thì đầy bụi, quần áo chả ai giặt, không có đồ tinh tươm chờ các ông sáng dậy chỉ việc mặc đi làm, con gào khóc đòi ăn đòi ngủ… Lúc đấy các ông có phát điên không?

Các chị thường quy hết tội lỗi cho kẻ thứ 3 thay vì gã chồng bội bạc. Nguồn: Internet

TÔI KHUYÊN:

Các ông sống nên nghĩ dài ra đừng óc ngắn. Sướng được vài năm tuổi trẻ rồi khi già đi nhìn lại thấy được gì? Thấy gia đình nhà người ta hạnh phúc, vợ chồng hoà thuận, con cái đỗ đạt.. Nhìn lại gia đình mình, 1 tay mình đập nát có thấy ân hận không? Con cái nếu hư hỏng có thấy nhục nhã không? Mà nếu nó trưởng thành tốt có dám đến nhận không? Rồi khi tuổi già chả chào cũng tới, những lúc trái gió trở trời ai đun cho bát cháo hành mà húp cho qua cơn sốt?

Vợ các ông ấy mà. Bố mẹ sinh ra, nuôi lớn còn chưa kịp báo đáp ngày nào lại dành cả 1 cuộc đời yêu thương các ông. Đến nhà mang nặng đẻ đau, sinh con đẻ cái, lo nội lo ngoại, chăm sóc bố mẹ các ông như bố mẹ mình.. chỉ nhiêu ấy thôi cũng đủ để các ông mang ơn cả đời mà sống rồi.

Thế nên các mẹ ạ! Nếu chồng của các mẹ mà lừa dối vợ con, ra ngoài bồ bịch thì các mẹ cho nó lượn luôn và ngay đi ạ. Đau 1 lần rồi thôi, còn hơn đau cả đời. Các mẹ đừng bao giờ nghĩ giữ chồng vì con. Quan niệm ấy sai lầm! Đứa con có người cha như thế nó chỉ thấy xấu hổ mà thôi. Nó không thấy hạnh phúc nổi đâu! Ngôi nhà thà thiếu 1 người nhưng đầy chân thành và ấm áp thì con nó vẫn hiểu được đấy là yêu thương. Ngược lại, ngôi nhà mà toàn sự dằn vặt, đau khổ và lừa dối thì có thêm người chỉ thêm nặng nề. Cha mẹ là người trong cuộc phải sao thì chịu vậy. Còn đứa trẻ nó chả có tội tình gì mà bắt nó phải sống trong cảnh cha mẹ dằn vặt nhau. Bước về đến nhà là cả một không khí khủng khiếp. Chưa kể các mẹ hoàn toàn không đáng phải sống trong lo âu, thấp thỏm.

Các mẹ ạ! PHỤ NỮ NHẤT ĐỊNH PHẢI LÀM ĐẸP, NUÔI DẠY CON TỐT, CHĂM SÓC GIA ĐÌNH,VÀ TỰ LẬP VỀ KINH TẾ.

Không phải phụ thuộc bố con thằng nào hết. Thằng nào muốn đi cho nó đi luôn. Hạnh phúc không phải thứ 1 bên giữ, 1 bên buông. Cũng không ai quy định người phụ nữ phải cố gìn giữ hạnh phúc gia đình còn đàn ông thì cứ nhơn nhơn ra cả.

Các chị thường quy hết tội lỗi cho kẻ thứ 3 thay vì gã chồng bội bạc. Nguồn: Internet

Em khuyên các mẹ cứ xinh đẹp vào. Chồng không thích, thằng khác nó thích.

CÁC MẸ CỨ SỐNG THẬT TỐT ĐI NHÉ, KẺ PHẢN BỘI CỨ ĐỂ ĐỜI LO”.

Em thấy chị này nói rất đúng. Theo quan sát của em thì có một sự khác biệt rất lớn giữa phụ nữ mình và phụ nữ phương Tây khi đối diện với việc chồng/ người yêu ngoại tình, phản bội. Phụ nữ mình thì thường chăm chăm đi đánh ghen, hành hạ, đòi xé xác tình địch của mình thành trăm mảnh, quy hết mọi tội lỗi cho người thứ 3 “tại con đó nó dụ dỗ chồng/ người yêu của mình”, trong khi đó lại bỏ qua cho kẻ đầu xỏ gây nên tội lỗi tày trời: gã đàn ông phản bội kia.

Phụ nữ phương Tây thì ngược lại, họ chẳng thèm ngó ngàng gì đến người thứ 3 kia đâu, họ sẽ chỉ quy kết mọi trách nhiệm và tội tình cho gã đàn ông bội bạc của mình mà thôi. Và nếu có trừng phạt, họ sẽ trừng phạt gã đàn ông ấy. Trong suy nghĩ của họ càng không có cái khái niệm gọi là “cướp chồng”. Vì đúng như chị Linh Giang đã nói, họ không hề xem người đàn ông của mình là một món đồ, mà là một con người, một người đàn ông, một người bạn đời với những phẩm chất chung thủy và biết quan tâm đến người khác. Bởi thế khi người đàn ông của họ phản bội, họ sẽ chỉ quy mọi tội lỗi cho chính người ấy, vì anh ta đã không giữ được sự chung thủy và son sắt trong tình cảm của mình. Tất cả đều do chính bản thân anh ta thôi, vì người thứ 3 kia không phải người này thì cũng là người khác.

Phụ nữ Tây khôn ngoan ở chỗ họ rất cứng rắn trong vấn đề này. Khi phát hiện người bạn đời của mình ngoại tình thì họ sẽ bỏ ngay lập tức, vì phản bội là một tội lỗi không thể nào tha thứ được. Song trên hết vì họ yêu thương bản thân, không muốn cưỡng ép mình phải tha thứ và sống trong uất ức. Họ xem người đàn ông bội bạc như cái giày rách cần phải quăng đi. Không tội gì người ta phải cố mang hoài một đôi giày rách, chỉ có quăng nó đi thì mới có thể tìm được một đôi giày mới. Cứ sống thật tốt, thay vì cứ tiếp tục nghĩ đến chuyện cũ và người đàn ông chẳng đáng để mình quan tâm.

Nguồn:WTT