Món quà sinh nhật cô con gái 13 tuổi gửi đến nhà nghỉ nơi bố đang hú hí khiến bất cứ ông bố nào đọc cũng sợ khiếp

Phụ nữ luôn có giác quan thứ 6 nhưng tôi lại quên đi điều đó và nghĩ rằng mình là người đàn ông tài giỏi có thể giấu được vợ con chuyện mình đang cặp bồ nhưng rồi…

Tôi không biết từ khi nào mình trở nên hư đốn như thế, từ khi nào tôi lại để bản năng chiếm lĩnh lý trí rồi mu muội lao vào cuộc tình vụng trộm ngoài kia. Ngày trước tôi từng nghĩ đã có gia đình mà ngoại tình là khốn nạn, nhưng khi mình đã lỡ rơi vào cám giỗ rồi tôi lại tự bào chữa cho bản thân:

Chỉ cần về nhà mình đối xử tốt với vợ con và làm tròn trách nhiệm là đủ. Đàn ông bây giờ ai chẳng thế, kiếm được tiền thành đạt mà không biết hưởng thụ là dại.

Mỗi lúc về nhà tôi tắt máy hoặc để chế độ máy bay để dành thời gian cho 2 con và vợ. Phải nói thêm 2 đứa con của tôi rất ngoan, bé lớn năm nay 13 tuổi và nó sâu sắc giống mẹ nó. Vợ tôi cũng là người phụ nữ xinh đẹp có công việc ổn định đặc biệt em chưa khi nào khiến tôi phải thất vọng.

(Ảnh minh họa)

Có vợ đẹp con ngoan đáng lẽ tôi nên biết hài lòng nhưng bản năng lẫn sự tham lam đã thắng khiến nhiều lúc tôi không thể điều khiển được cảm xúc. Cô bồ lại rất biết điều, em luôn tỏ ra ngoan ngoãn hiểu chuyện chẳng bao giờ đòi hỏi điều gì ngoài tình yêu nên tôi không nỡ bỏ rơi 1 cô gái như thế.

Càng ngày tôi càng dấn sâu vào con đường ngoại tình, tôi về muộn hơn và lấy cơ đi tiếp khách rồi những bữa công tác đột xuất xuất hiện. Tôi thấy vợ tin tưởng mình nên càng hay được lướt. Mỗi lần đi công tác trong ‘nhà nghỉ’ là mỗi lần tôi như được tự do sống lại thời trai trẻ.

Chúng tôi làm tình gần như thâu đêm, những tư thế lạ lẫn những cảm xúc mãnh liệt khiến tôi mê mẩn em bồ hơn. Tính tôi khác nhiều người ở chỗ, tôi không thích ngủ nhiều nơi nên mỗi lần đi nhà nghỉ tôi đều đến đúng 1 địa điểm và đúng 1 phòng duy nhất. Chủ nhà nghỉ biết thế nên mỗi lúc tôi gọi điện đặt phòng họ đều cố gắng sắp xếp và chuẩn bị chu đáo.

Tôi cứ mải miết với cuộc tình ngoài kia và nghĩ rằng vợ mình chẳng hề hay biết đâu, cho đến 1 ngày hôm đó sắp đến sinh nhật tôi nên cô bồ rủ đi nhà nghỉ để kỉ niệm. Chúng tôi vào đó cắt bánh gato rồi làm tình, khi đang ân ái dở thì có tiếng gõ cửa. Tôi hỏi ai thì cô nhân viên nói vọng vào:

– Em là lễ tân đây ạ, có người gửi cái này cho anh.

Tôi cũng hơi hoảng vì làm sao có ai biết tôi ở đây mà gửi. Nhận lấy hộp quà tôi vừa run vừa lo lắng. Mở ra tôi chết lặng khi thấy 1 tờ giấy nhỏ: “Tặng bố, chúc bố sinh nhật vui vẻ”, trong hộp quà đó là xấp ảnh mình với cô bồ, ảnh cuối cùng là ảnh gia đình tôi và 1 cuốn sổ nhật kí. Lật trang đầu tôi biết đó là của con bé đầu, đọc đến đâu tôi nhòe mắt đến đó. Nó viết:

Ngày… tháng… năm

Hôm nay con thấy mẹ khóc bố à, đêm nay bố không về. Bọn con hỏi thì mẹ bảo bố đi công tác ban đầu con cứ nghĩ mẹ khóc vì nhớ bố nhưng sau này con đoán ra mẹ khóc là vì mẹ biết bố đi với bồ.

Ngày… tháng… năm

Hôm nay vô tình con thấy những dòng nhật kí trong laptop của mẹ con rụng rời khi biết bố ngoại tình. Con thương mẹ vì cứ mãi hiền lành chịu đựng có lẽ là vì mẹ sợ ảnh hưởng tới em và con.

Ngày… tháng… năm

Hôm nay bố lại về muộn, bố quên mất sinh nhật mẹ. Con lấy mẹ đổ vội chiếc bánh gato vào sọt rác và lấy tay quẹt nước mắt. Con và em chỉ biết lặng lẽ nhìn, lâu rồi mẹ không cười tươi như trước mà chỉ gượng gạo. Mẹ gầy đi và đôi lúc thất thần, nhiều lần mẹ đi quá nhà mình nhưng mẹ chẳng nhận ra điều đó cho tới khi con nhắc nhở.

….

Tôi bủn rủn đứng không vững nữa, làm sao con bé biết tôi ở đây mà gửi ‘quà’ đến. Tôi đã làm gì với vợ con mình thế này. Lâu nay tôi diễn kịch với họ như 1 thằng hề trong khi họ đã biết tỏng mọi việc rồi ư?? Tôi mặc đồ gọi cho vợ thì vợ khóc nói con bé con đi học đến giờ này cũng chưa về.

(Ảnh minh họa)

Tôi loay hoay đi tìm con nhưng không thấy, chưa bao giờ tôi sợ hãi và thấy có lỗi với nó như thế. Nó là đứa nhạy cảm nếu như nó có mệnh hệ gì chắc tôi sẽ không sống nổi.

Chúng tôi tìm con bé đến 1 giờ sáng mới thấy, nó đến chùa rồi ngồi ở ghế đá 1 mình ở đấy. Vợ tôi khóc hết nước mắt ôm lấy con còn nó thất thần không nói câu gì. Tội lỗi dâng tràn tôi quỳ gối xin lỗi mẹ con cô ấy. Vợ tôi lấy tay đấm vào ngực vì có lẽ cô ấy quá đau đớn:

– Anh sai rồi, bố sai rồi. Bố xin lỗi con gái, từ nay bố không dám nữa đâu, con nói gì với bố đi.

Sau lần đó con bé bị trầm cảm mất 1 thời gian dài, vợ tôi cũng suy sụp. Nhìn vào gia đình mình tôi thấy tôi là kẻ tội đồ đáng chết, vì lòng tham của bản thân tôi đang tự tay đạp đổ những gì vợ chồng tôi đã dày công xây dựng. Vậy nên những ai đã có gia đình xin đừng dẫm vào vết xe đổ của tôi để sau này không phải ân hận và gây ra những hậu quả đáng tiếc cho vợ lẫn con trẻ tội nghiệp.

Thể thao Xã Hội