Mẹ kế ngậm ngùi vì chỉ có mẹ đẻ được mời lên lễ đường, 5 phút sau thì bà bật khóc vì hành động của con gái

“Bố Mẹ trúc ly hôn từ lúc cô còn nhỏ, ngày qua ngày cô phải chịu cảnh sống chung với Mẹ kế, đó là nỗi ám ảnh của Trúc khi mỗi lần bị Mẹ kế ‘quát mắng’. Nhưng cũng chỉ là muốn cô nên người mà thôi, hôm cưới cô đã khiến Mẹ kế bật khóc vì điều này…”

Chị gặp anh lúc đã 37, còn anh tròn 40, chị là gái tân nhưng anh thì đã từng ly hôn và có một con gái chỉ mới 8 tuổi. Hai người mới gặp như đã thân, anh tâm sự rằng anh lấy vợ muộn, nhưng vì đợt trước làm ăn thất bát, rơi vào nợ nần nên vợ bỏ cả chồng cả con đi theo người đàn ông khác sang nước ngoài sinh sống.

Nhưng không vì thế mà chị chê bôi anh, chị thấy ở anh có nhiều điểm đồng cảm với mình nên hai người quyết định về chung một nhà. Thế nhưng, cô con gái anh thì phản đối dữ dội, nó sống chết không cho bố đi bước nữa.

Hôm ấy, ngày cưới, anh chị chỉ làm vài mâm mời người thân nhưng đến khi buổi tiệc sắp bắt đầu, chị hốt hoảng hỏi chồng

Ảnh minh họa

– Con bé Trúc đâu rồi anh??

– Nó vừa ở đây mà.

Chồng chị cũng ngó quanh tìm con. Còn chị thì giục chồng đưa đi tìm vội, chị cứ mặc nguyên chiếc áo dài cưới ngồi lên xe đi tìm con

– Anh đi nhanh lên, lỡ con xảy ra chuyện gì..

Chị lo lắng còn anh thì an ủi vợ

– Chắc nó chỉ đi chơi quanh đây thôi, em đừng lo.

Đến khi anh chị tìm thấy Trúc thì trời cũng đổ mưa, con bé ướt sũng đang ngồi bên vỉa hè. Chị cũng ướt như chuột lột chạy vội lại kéo con đứng dậy thì nó liền ngất đi trên tay chị

Sau khi dầm mưa, con bé bị sốt cao, chị bỏ cả đêm tân hôn để sang phòng chăm sóc con.

Sáng dậy, nó thấy mẹ kế đang gục đầu bên cạnh giường, nó thúc thúc chi

– Này, bà kia

Chị lồm cồm bò dậy, mặt tươi rói

– Ơ, con tỉnh rồi à, để mẹ ra lấy cháo cho con ăn

Chị vội vã chạy ra bếp rồi bê vào một bát cháo nóng hôi hổi

– Nào, ăn đi để uống thuốc nhé

Chị vừa đưa tới cạnh giường thì con bé hất tung ra đất, chiếc bát vỡ vụn. Bố nó bên phòng nghe tiếng động liền chạy sang

– Con làm cái trò gì thế hả?? Con có biết cả đêm qua mẹ con..

Chị lập tức ngăn lại và tiến đến bất ngờ tát con chồng một cái

– Hư đốn

Ảnh minh họa

Cả 2 bố con đều nhìn chị ngạc nhiên, Trúc thì khóc lóc om sòm, lần đầu tiên nó bị đánh

– Bà là đồ hồ ly độc ác, bà dám đánh tôi. Vì bà mà bố mẹ tôi phải bỏ nhau. Tôi hận bà

Mặc kệ nó nước mắt nước mũi giàn giụa, chị lạnh lùng nói tiếp

– Giờ mẹ đi múc bát khác, con còn dám không ăn, mẹ đánh nữa.

Lúc này nó thấy ghê sợ bà mẹ kế, nó co quắp người lại trên giường. Còn bố thì không nói thêm gì, lẳng lặng về phòng.

Từ hôm đó, nỗi hận trong nó với mẹ kế càng lớn. Trúc quyết không ăn những món mẹ kế nấu. Một hôm, thấy nó lờ đờ bước về nhưng lại không chịu ăn, chị nói

– Con không ăn thì mẹ càng mừng, càng đỡ phải nấu, như thế là con đang góp phần khiến mẹ hạnh phúc hơn nhỉ??

Thấy vẻ đắc ý của mẹ kế, Trúc không chịu nổi, nó lập tức ngồi xuống mâm ăn hết veo 2 bát cơm. Những lần sau cũng vậy, nó không bao giờ nhịn ăn nữa, mà chỉ cố ăn nhiều hơn. Vì nó nghĩ, như thế nó sẽ trả thù được mẹ kế.

Chuyện gia đình làm Trúc bực bôi, đâm ra nó chán chường, học hành sa sút. Hôm mẹ kế kiểm tra cặp sách thấy nó bị điểm 2 môn toán, chị lôi ra đánh một trận nhừ tử.

– Nếu không chịu học hành đàng hoàng thì còn bị ăn đánh dài dài, điểm kém nữa mẹ sẽ bảo bố không cho con tiền tiêu vặt. Nhớ chưa?

Con gái sợ run người, từ ngày đó, nó chăm học hẳn và thành tích ngày càng tốt.

Tuy bắt buộc phải nghe lời nhưng nó chưa bao giờ gọi chị một tiếng “mẹ” suốt nhiều năm qua. Nó căm thù mẹ kế và ghét người cha nhu nhược.

2 năm sau, mẹ kế có thai. Nó đã tức càng hận hơn. Có lần nó định gạt chân mẹ ngã để bà sảy thai nhưng kế hoạch không thành mà còn bị nhốt vào phòng cả 1 ngày.

10 năm trôi qua, ngày nhận được giấy báo đỗ đại học, Trúc sung sướng vì có thể lên thành phố, thoát khỏi người mẹ kế độc ác.

Hôm đó mẹ kế thu dọn hành lý cho nó, nhưng không quên dọa dẫm

– Bố mẹ gửi tiền lên thì học hành cho tử tế, nếu dám đua đòi chúng bạn, học không được từ khá trở lên thì đừng vác mặt về nhà”

Đến khi nó học đại học tuần nào mẹ kế cũng gọi cho nó 3,4 lần, vẫn chỉ là những lời dọa nạt như thế

Nó tức lắm, ngày ra trường nó cầm tấm bằng giỏi trong tay, bố và mẹ kế đều lên trường vào ngày tốt nghiệp của nó. Nhưng mẹ kế vẫn còn làm nó choáng nặng khi đưa ra cuốn sổ ghi nợ tất tật những khoản tiền đã nuôi nó và bắt phải trả.

– Đây nhé, cố làm mà trả cái món nợ này.

Nó lườm mẹ kế 1 cái và vội vã đi tìm việc gấp, cũng may Trúc đã xin được một công việc tốt.

Một lần, Trúc về quê làm giấy tờ thì đúng lúc mẹ kế ốm liệt giường, suốt 10 mấy năm qua chưa bao giờ nó thấy mẹ kế ốm nặng như thế. Bố gọi nó vào phòng nói

– Con chịu khó chăm sóc mẹ vài hôm, em nó còn nhỏ, bố thì bận

Nó gân cổ cãi lại

– Con chăm sóc bà ta?? Bố bảo thằng kia đi mà chăm sóc, tôi với bà ta không tình nghĩa gì

Vì ghét mẹ kế nên nó ghét luôn cả thằng em trai cùng cha khác mẹ. Chưa bao giờ nó quan tâm đến em.

Nghe nó nói, bố đùng đùng nổi giận, đúng lúc này đứa em dúi vào tay Trúc cuốn sổ nhật ký của mẹ

Ảnh minh họa

– Chị, chị đọc đi, mẹ lúc nào cũng thương chị hết

Trúc cầm lấy, hơi ngạc nhiên và tò mò, nó mở ra, đọc hết từng dòng một. Rồi bố thấy nó bưng mặt khóc nức nở

– Thì ra bà ta chỉ là hổ giấy, chỉ biết giả vờ độc ác, bà ta cố tình biến tôi thành đứa con gái bất hiếu sao?

Thấy chị gái khóc, thằng em đến ôm chị dỗ dành. Sau lần đó, Trúc luôn im lặng, nó lặng lẽ chăm sóc mẹ kế đến khi khỏi ốm rồi lên đi làm. Mỗi lần nhận điện thoại của mẹ, Trúc cũng vui vẻ vâng lời.

Hôm nay là đám cưới Trúc, cả gia đình đều hân hoan. Người mẹ đẻ không biết hay tin từ đâu cũng trở về xin đi đám cưới. Bà ta nói đã hối hận muốn quay về bên chồng con. Nhưng Trúc chỉ đồng ý cho bà đến dự lễ cưới và nó không nói gì thêm.

Lễ cưới bắt đầu, nhưng đến khi MC giới thiệu bố mẹ 2 bên. Trúc nhìn xuống dưới, thấy mẹ kế định đứng lên thì mẹ đẻ đã chễm chệ tiến đến sân khấu.

Nó thấy mẹ kế lẳng lặng ngồi xuống và cúi đầu. Đúng lúc này, Trúc cầm lấy chiếc micro và nói lớn

– Con mời mẹ lên đây ạ. Mẹ, mẹ lên đi ạ

Người mẹ đẻ bên cạnh thì ú ớ

– Chả phải mẹ đang trên này sao??

Trúc không trả lời, cô đi xuống tận bàn dẫn mẹ kế lên. Cô thấy bà khóc vì hạnh phúc. Bà cũng không hiểu sao, con gái tự dưng lại thay đổi như thế

– Mẹ, con đã biết tất cả rồi, nếu không có mẹ thì con không có thành công như ngày hôm nay.

– Nhưng mẹ mới là người sinh ra con.

Mẹ đẻ của Trúc lên tiếng. Trúc quay ra và đáp lời bà

– Tôi đã biết lý do vì sao bà bỏ đi rồi. Từ giờ tôi chỉ có 1 người mẹ duy nhất, là bà ấy, chỉ bà ấy mới xứng đáng là người được nhận ly rượu hạnh phúc từ tôi ngày hôm nay”.

Sau đó, Trúc ôm mẹ kế vào lòng, cả hai cùng bật khóc.