Biết bà già nhặt ve chai hay nhìn lén vào nhà mình là người mẹ mà cô vợ hot girl khổ sở che giấu, 1 lần anh chồng mời bà vào nhà rồi tuyên bố 1 câu động trời
Nhung đang chuẩn bị bữa tối thấy chồng về thì hớn hở ra đón nhưng rồi nụ cười trên môi cô tắt ngấm khi cô thấy mẹ mình bước vào nhà. Bà mẹ sợ hãi cứ cúi gằm mặt xuống.
Ngày gặp Toàn, Nhung nói dối rằng bố mẹ cô đều đã mất nhưng thực sự thì chỉ có bố cô mất thôi còn mẹ cô vẫn sống. Bà bị tật ở chân đi lại rất khó khăn, đã thế 1 bên mặt còn bị biến dạng cho bỏng. Suốt mấy năm trời ròng rã, mưa cũng như nắng bà đều đạp chiếc xe đạp cũ kĩ đi khắp nơi nhặt ve chai để kiếm tiền nuôi cô ăn học.
Khi Nhung lớn cô ngày càng xinh đẹp, cao ráo xinh xắn như 1 hotgirl thực sự. Giờ cô đã đủ lông đủ cánh, cô quen được những anh chàng giàu có được họ bao ăn bao ở thì cô không còn lấy tiền của mẹ nữa. Hồi đó Nhung bảo với mẹ:
– Con có tiền nên mẹ chẳng phải lo cho con đâu, nếu lỡ ra đường có gặp nhau mẹ cũng đừng nhận con là con nhé. Bạn trai con biết được con xấu hổ lắm, nếu người ta biết nhà mình nghèo mẹ lại xấu xí thế kia chắc họ chạy mất dép mất.
Bà nhìn con gái rồi ngậm ngùi:
– Mẹ… mẹ biết rồi.
Nhưng đã trải qua không ít cuộc tình nhưng rồi chẳng đi tới đâu cho đến khi cô gặp Toàn. 1 anh chàng giàu có, nhưng yêu cô rất chân thành. Anh khiến cô thay đổi, cô giản dị khi bên anh, cô muốn được làm vợ và mẹ của con anh nên luôn cố gắng hoàn thiện mình mỗi ngày. Duy chỉ có điều khi nhắc về gia đình cô vẫn thấy tự ti và xấu hổ.
Nhung vẫn nhận mình là đứa bé mồ côi không còn bố mẹ, thấy thế Toàn lại yêu thương cô nhiều hơn. Bố mẹ anh không thích cô con dâu này vì gia đình không cân xứng, con họ quá hoàn hảo và xuất sắc trong khi Nhung chỉ là cô gái tỉnh lẻ, không cha không mẹ nghèo kiết xác. Phải đấu tranh mãi cuối cùng Toàn mới có thể cưới Nhung về làm vợ.
Ngày cô lên xe hoa cô cấm mẹ không được đến, bà mẹ già đáng thương chỉ biết ôm mặt khóc. Bà lén nhìn con từ xa, của hồi môn bà cho Nhung là 2 chỉ vàng bà mua được từ số tiền nhặt ve chai bao năm. Nhung không chịu lấy nhưng cuối cùng bà díu mãi cô cũng cầm:
– Mẹ về ngay đi người ta mà biết thì con chết chắc đó.
– Mẹ đi ngay đây, con sống hạnh phúc nhé.
– Con biết rồi, khổ quá cơ.
Nhung đuổi mẹ về, khi Toàn chạy ra hỏi:
– Ai đấy em??
Thì Nhung bối rối bảo:
– À là 1 bà già hỏi đường ấy mà, em không có quen bà ấy.
– Thế à, thôi mình vào đi mọi người đang chờ.
Sau đám cưới Toàn mua nhà riêng để 2 vợ chồng ở cho thoải mái vì anh sợ mẹ mình hành con dâu. Thỉnh thoảng đi làm về anh lại thấy bà già hôm nọ lấm lét nhìn trộm vào nhà mình, thấy anh bà lại cúi mặt đẩy xe đạp đi. Chiếc chân bị tàn tật cố bước nhanh nhất có thể, anh hơi thắc mắc nhưng cũng không hỏi han gì. Để rồi 1 lần vô tình anh nghe được cuộc nói chuyện của vợ:
– Mẹ đừng đến nhà con nữa, hôm nào rảnh con sẽ về thăm rồi cho mẹ ít tiền. Nếu chồng con biết được con có bà mẹ nhặt ve chai thì anh ấy sẽ tống khứ con ra khỏi nhà đó, mẹ biết chưa hả??
Toàn rụng rời tay chân, anh không nghĩ vợ mình lại có thể giấu 1 chuyện tày đình như thế:
– Mẹ cô ấy còn sống mà cô ấy kêu đã chết rồi ư?? Vợ mình bị làm sao vậy.
Nghĩ đến bà già đáng thương kia Toàn thực sự phẫn nộ. Hôm đó đi làm về anh lại vô tình thấy bà ấy đứng nhìn vào nhà mình từ xã. Toàn bước xuống ô tô và mời người phụ nữ đó vào nhà nhưng bà ấy không chịu. Mãi đến lúc anh bảo:
– Mẹ… mẹ vào nhà con chơi đi, không sao đâu, con không chê bai gì mẹ đâu.
– Con… con biết ta là mẹ của cái Nhung ư??
– Vâng.
Bà run run:
– Thật hổ thẹn với con quá, mẹ… mẹ… không dám vào đâu.
– Không sao mà mẹ, giàu nghèo có gì quan trọng chứ, mẹ vào đây với con.
Nhung đang chuẩn bị bữa tối thấy chồng về thì hớn hở ra đón nhưng rồi nụ cười trên môi cô tắt ngấm khi cô thấy mẹ mình bước vào nhà. Bà mẹ sợ hãi cứ cúi gằm mặt xuống:
– Sao anh đưa bà ấy vào đây, nhà mình có ve chai bán đâu.
– Em và mẹ ngồi xuống đi. Em định phủ nhận mẹ mình đến bao giờ nữa hả?? Sao em có thể bất hiếu như vậy, bà ấy là mẹ em là người đã sinh ra và nuôi em không lớn đấy.
Nhung sợ hãi run lên bần bật, mặt cô cúi gằm mặt xuống nước mắt rơi lã chã:
– Tại em sợ, anh và gia đình anh sẽ khinh thường em.
– Anh yêu em đâu quan tâm gia đình em nghèo hay giàu. Em hắt hủi xa lánh mẹ như thế là em sai rồi, em xin lỗi mẹ em đi.
Nhung khóc mẹ cô cũng khóc, cô quỳ gối xin lỗi bà:
– Con sai rồi xin mẹ hãy tha thứ cho con.
Từ sau lần đó Toàn xây lại nhà cho mẹ vợ và thường xuyên để 2 mẹ con đi lại với nhau. Nhờ anh mà Nhung không còn mặc cảm nữa, cô biết yêu thương mẹ nhiều hơn, cũng may cô có người chồng tâm lý nếu không có khi suốt phần đời còn lại cô sẽ mãi chỉ là đứa con bất hiếu.
Theo thể thao xã hội