Bán rong ở Vũng Tàu quá mất nết các mẹ ạ – Không bao giờ ủng hộ lần 2

Bán hàng rong mà kiểu này thì nghèo mãi và chỉ bán hàng rong mãi mà thôi. Thật sự không ác mồm ác miệng nhưng điều đó đúng. Bởi nói sao người Việt mình ai giàu thì nứt vách còn người nghèo thì ngóc đầu không bao giờ nổi.

Hôm qua mình mới đi Vũng Tàu và trong lúc ngồi ăn thì có cô bán chả mực đi ngang mời. Thấy cũng tội nên mua ủng hộ người ta. Tình hình là mình quá buồn, mua mấy cái chả mực xong hứa với lòng là không bao giờ mua lần 2.

                                                             Ảnh minh họa

Tình hình là có 3 vấn đề trong lần mua chả mực ở Vũng Tàu:

1. Mời 1 đường bán 1 nẻo

Cô thì cứ mở miệng mời mọc rất ngọt ngào “Con ăn thử đi mà, đặc sản chả mực quê cô, cô mời con dùng thử cho biết”
-Dạ thôi con không ăn đâu
-Ăn thử cho biết cô có ép tụi con mua đâu mà. Ăn cho biết đặc sản quê cô. Rồi thích thì mua, không thì thôi.
-Dạ thôi,
-Ăn đi, cô cắt ra sẵn rồi nè con. Mở lá ra hết trơn rồi, con với bạn đứa 1 miếng cho rồi.
Rồi cũng phải thử
-Sao con, ngon không, ủng hộ cô đi.
-Dạ con thấy cũng được nhưng không thích lắm. Cám ơn cô.
-Ngon mà, chả làm tươi lắm á. Ăn thử thì ủng hộ cô đi
=> Ban đầu nói mua cũng được không cũng chả sao mà cô siêu nhây, nói không hợp khẩu vị nhưng cô cũng cứ nói miết bắt mình mua hà. Cũng định cứng nhắc bỏ đi ăn cho xong nhưng tại thằng đi chung nhẹ dạ, bảo người ta nắng nôi năn nỉ nãy giờ thôi mua vài cái cho đỡ tội.

2. Bán giá “trả nhiêu cũng dính”

Cô ấy mời dùng thử xong ép mua cho bằng được.
-Rồi ok, con mua vài chiếc, cô bán sao?
-4 ngàn/chiếc con. Mà cô bán xâu là 40 ngàn
-Thôi có mình con ăn, lấy 2 chiếc nha.
-Sao kỳ vậy con, ăn thì mời bạn ăn với. Lấy đại 1 chục đi, cô bớt cho
-Không, tụi nó không ăn đâu. Con chỉ mua ủng hộ cho cô vui thôi.
-nè, 35ngàn/chục nha
-Không, con chỉ lấy 2 chiếc
-Thôi 32k
-Dạ không, không ai ăn.
-Thôi đưa 30k đi
-Cô ơi, con mua không ai ăn hết, bỏ phí.
-25k cũng được nè.
….Lúc này phải nói là bực thiệt rồi: “Rồi thôi con lấy 4 chiếc, đưa cho cô luôn 20 ngàn, được chưa cô ơi. Con thấy cô cũng lớn tuổi mà khổ sở nắng nôi đạp xe đi bán nên mua ủng hộ chứ không là con không có nói nhây như nãy giờ đâu…”

3. Bất ngờ sau chiếc chả mực

Thiệt luôn là mua xong. Lát hồi ép đứa đi chung ăn thì mới phát hiện cục chả hùi nãy ăn dài 4cm thì giờ chỉ còn 2cm. @@, 4 cuốn chả cuốn nào cũng vậy, bằng 1 đốt ngón tay, ít đi 1 nửa so với cái ăn thử ban đầu.

=> ahihi, người bán có tâm quá.
À mà còn phải nói chuyện có tâm hơn nữa là lát cả bọn ngồi ăn bánh khọt thì cô lại xuất hiện.Bọn mình định phàn nàn chuyện chả mực còn 1 nửa thì cô rất nhanh. Cô nhào tới chộp lấy đống vỏ lá từ mấy chiếc chả mực đó với câu nói “để cô lấy mấy cái lá để thôi chủ quán la”.

Mình cạn lời. hì. Trong đầu chỉ nghĩ có khi nào bà đó gom lá lại, về xài tiếp không. Vì lá gói rất rất dày, màu khác nhau lắm. Nhiều khi do ác cảm, cũng có thể mình xấu tính nghĩ xấu cho người ta, nhưng phải nói là hình ảnh người Vũng tàu bán rong kiểu ép ăn thử, ép mua, rồi bán hàng không đúng chất lượng ban đầu,…thì đã thấy mất thiện cảm rồi.

Đó là câu chuyện bạn em kể lại. Nó bảo từ đây về sau, hứa với lòng là đi ăn thì đi ăn quán lớn, giá niêm yết đàng hoàng, có thể kiện tụng gì đó chứ không mua những kiểu hàng rong nữa. Em cười và kể lại mẹ nghe, mẹ cũng cười con bạn em bảo là không tin, làm gì có mấy vụ này. Chả mực VT ngon lắm, ngày xưa mẹ thấy không cần ăn thử gì cả, thấy là mua thôi vì VT làm ngon mà rẻ lắm.

Nhưng em không nghĩ là con bạn em xạo đâu. Em cũng từng chứng kiến quá nhiều lời rao mời và trò gian dối kiểu vậy. Thật ra người Việt nam mình thương người, tin người. Nhiều khi mua hàng không phải thích hay muốn mà mới mua. Nhiều khi thấy thương họ và ủng hộ vậy cho họ nhanh về nhà thôi. Nhưng tình hình là quá nhiều người lợi dụng lòng tin, rồi chơi kiểu lừa đảo này. Giờ thì biết tại sao quán ăn/nhà hàng ngày càng giàu, rồi người nghèo có cực khổ bán rong cỡ nào cũng mãi nghèo chưa? Chính những người bán hàng không có tâm, lợi dụng tình cảm của khách mà kiếm chát như thế thì nghèo mãi nghèo mà thôi.

Đừng nói em ác nhưng sự thật là thế. nếu muốn buôn bán đổi đời thì nên bán hàng có tâm hơn.

Theo WTT

"Xin lưu ý rằng, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và nên được coi là một nguồn tài liệu tham khảo chính xác."