Tâm thư nịnh vợ đang ở cữ của anh chồng mẫu mực: ‘vợ nói 1 cấm cãi là 2, vợ nói 2-1=0 vẫn đúng’
“Phải hết lòng chiều vợ, thương con, đi nhẹ nói khẽ cười duyên, đi đâu thì nhớ đi muộn và về thật sớm, vợ nói 1 cấm được cãi 2, vợ nói 2-1=0 thì vẫn phải tươi cười cho là đúng…” – anh chồng viết trong tâm thư.
9 tháng 10 ngày mang thai vất vả, phải chứng kiến cả quá trình cơ thể bắt đầu tăng cân, thịt da rạn nứt, và những cơn buồn nôn nghén ngẩm, ăn uống không ngon mà vẫn cố nuốt cho mẹ khỏe, con thông minh; rồi đến khi sinh con ra, cứ tưởng tất cả đã qua, nhưng vất vả như quay lại từ đầu, lại một hành trình hậu sinh gian nan với những bữa cơm ở cữ, những trận con khóc đêm, những lần tắc sữa; cả những khi áo quần xộc xệch, tóc tai rũ rượi… người phụ nữ chịu đựng tất cả đều là vì con, vì thương con.
Nhưng liệu có ông chồng nào hiểu không? Có thử một lần động viên an ủi, tỉ tê yêu thương hay chưa? Có giúp chăm con, cho vợ nằm nghỉ một tí hay chí ít cũng dìu vợ đi toilet, đi tắm, bế con cho vợ ăn cơm? Nếu rồi thì cố gắn phát huy đi nhé, vì chỉ có các anh mới khiến vợ mình bớt buồn tủi, còn nếu chưa, các anh nên để tâm đến những lời tâm sự của người chồng mẫu mực này:
“Không phải là nịnh chị em phụ nữ hay vợ mình đâu nhưng đúng như người ta nói “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình” quả thật không sai chút nào. Có con rồi mới biết lòng cha mẹ. Cứ phải thức đêm thức hôm cùng vợ chăm con mới sinh trong viện mới thấu được hết những nỗi khổ mệt mỏi và cả đau đớn của người phụ nữ khi bụng mang dạ chửa rồi khi mới sinh nó khủng khiếp như thế nào.
Mình thì chưa đẻ bao giờ… nhưng kinh nghiệm chắc là cũng đủ dùng (3 đứa con, 2 đứa mình được trực tiếp chăm cả mẹ lẫn con từ lúc lâm bồn cho đến khi xuất viện, 1 sinh thường và 1 sinh mổ). Với kinh nghiệm từ 2 lần nằm vùng bệnh viện chăm vợ đẻ thì mình nói thật một câu, cứ cái cảnh một đêm thấp thỏm thức dậy 3 – 5 lần lúc thì thay bỉm, khi thì con tự nhiên khóc (chẳng cần lý do hay giờ giấc cụ thể nào cả) thì đến cái thằng thanh niên trai tráng, sức dài vai rộng, cú đêm thường xuyên như mình cũng còn phát hoảng. Nhiều lúc phát cáu (trong đầu thôi chứ thể hiện ra ngoài thì vợ mình táng cho ý) chứ đừng nói đến mấy chị vừa bụng mang dạ chửa, mệt mỏi 9 tháng trời, rồi lại đau đớn vì vừa sinh xong.
Các mẹ đẻ thường còn đỡ một chút chứ mấy mẹ đẻ mổ thì thôi rồi. Vết mổ chưa lành hẳn, chỉ cần cử động thôi đã đau đến nỗi tè ướt mấy cái bỉm rồi chứ đừng nói là đứng lên ngồi xuống ru con, nựng con, cho con ti…(khoản thay tã, tắm rửa còn hỗ trợ được vợ chứ cho con ti thì bố bảo cũng chịu).
Còn chưa kể đến mấy mẹ bị tắc tia sữa nhé, mình không biết bị thế đau như thế nào nhưng mà đứa đầu tiên mình chứng kiến vợ đau phát sốt rét. Ngực lúc nào cũng căng cứng, làm đủ mọi cách, nào thì chồng bú, rồi thì máy hút xong lại đắp thuốc các kiểu nữa mà ngực cứ như quả bóng, trong khi đó con thì lại không có giọt sữa nào để ti gào khóc ầm ĩ là cũng đủ xót xa lắm rồi.
Mà như mình có vào trông mà mệt thì còn được về nghỉ có người thay chứ mẹ đau đớn mệt mỏi là thế nhưng có ai thay được đâu, ngày nào chả như ngày nào, không cố thì cũng phải gắng thôi. Đấy là nếu như may mắn được chồng và gia đình yêu thương chăm sóc chu đáo chứ mà gặp phải hoàn cảnh oái oăm (có chồng hờ hững cũng như không, gia đình chồng tai quái…) thì không hiểu là sẽ còn khổ cực và tủi hờn như thế nào. Bảo sao, chửa đẻ xong là nhiều mẹ tiều tụy, phát điên, phát rồ, hâm hâm… là thế đấy!
Không phải nói hay đâu nhưng riêng mình ý mà, kinh nghiệm có rồi, mồm mép thì cũng thuộc hàng tép nhẩy, độ tinh tế cũng có thừa, còn mỗi điểm mấu chốt mà ông chồng nào cũng phải tự đặt câu hỏi và tự trả lời rồi nhẩm ở trong đầu hàng ngày là có thực sự yêu vợ, thương con không.
Nếu “có thực sự” thì ít nhất trong thời gian vợ kiêng cữ chăm con hãy là một người chồng tốt, một người cha mẫu mực, hết lòng chiều vợ, thương con, đi nhẹ nói khẽ cười duyên, đi đâu thì nhớ đi muộn và về thật sớm, vợ nói 1 cấm được cãi 2, vợ nói 2-1=0 thì vẫn phải tươi cười cho là đúng.
Mình nói thật, mình cũng là đàn ông, mình cũng thích chơi, mình từng chơi có tiếng luôn ý. Nhưng cái gì phải ra cái đấy, đàn ông thật sự người ta chơi cả đời, người ta biết chọn thời điểm để chơi, không thiếu lúc để chơi, chứ không ai lợi dụng lúc vợ nằm ổ để trốn đi chơi”.
Đó cũng chính là nội dung của bức tâm thư đầy tình cảm của một người đàn ông, một người chồng viết nhân dịp chăm vợ đẻ đã đăng tải trên mạng xã hội. Bức thư thu hút rất nhiều sự quan tâm, bình luận và chia sẻ của cộng đồng mạng, đặc biệt là phụ nữ. Họ nhiệt liệt ủng hộ suy nghĩ của anh chồng hết sức “mẫu mực” kia và xem như đây là những lời từ tận đáy lòng của những người phụ nữ đang mang thai hoặc hậu sinh muốn nói ra cho người chồng của mình biết.
Anh chồng “mẫu mực” viết bức tâm thư dài để “chỉnh đốn” cánh đàn ông trên chính là Bùi Tùng – chủ của một thương hiệu lẩu nổi tiếng.
Anh Bùi Tùng tâm sự, bản thân anh là một người kinh doanh nên công việc khá bận rộn, nhưng hai lần vợ sinh con thì anh đều sắp xếp công việc ở nhà cho tiện chăm sóc vợ. Anh thương vợ và thấu hiểu những nỗi đau mà vợ phải chịu, nên dù có bận cách mấy, anh cũng phải ở bên vợ mình.
“Sau sinh, vợ mình chỉ việc cho con ti thôi còn tất cả những việc khác thì mình và mẹ ruột sẽ giúp đỡ”.
Anh cũng chia sẻ thêm rằng, biết phụ nữ sau sinh tâm tính thất thường và ít nhiều cũng có sự thay đổi theo chiều hướng cáu gắt hơn nên mỗi khi vợ gắt gỏng thì anh sẵn sàng chiều lòng và lẳng lặng “chịu trận” cho vợ… xả stress: “Đúng hay sai cũng cứ cười, cứ làm vợ thoải mái, mạnh khoẻ là mình vui rồi”.
Anh cũng bật mí thêm về quan điểm của một gia đình hạnh phúc là không phải nằm ở sự thành đạt ngoài xã hội, nếu có thì nó chỉ góp một phần nhỏ, rất nhỏ. Cái quan trọng nhất đóng vai trò cốt lõi đó chính là tình yêu thương của vợ chồng con cái. Và tất nhiên muốn giữ hay muốn có một gia đình hạnh phúc thì mỗi cặp vợ chồng nên tinh tế thấu hiểu nhau, tôn trọng tất cả những gì thuộc về bản ngã cá nhân của nhau.
Nguồn:Tri thức trẻ