“Anh đang nhậu ở đâu về mau, vợ anh giết con mới sinh rồi tự tử rồi kìa!”

Chuyện có thật ở xóm em các mẹ ạ, mới xảy ra hôm qua khiến cả xóm em một phen thất kinh, em chứng kiến từ đầu đến cuối luôn. Còn anh chồng ân hận khóc sướt mướt nhưng mọi thứ cũng đã muộn màng rồi.

Vợ chết, con trai mới 1 tháng tuổi cũng oan ức đi theo mẹ!

Chẳng là nhà gần em có chị mới sinh con được 1 tháng. Bà nội ngoại đều già yếu hết nên không có ai vào chăm phụ, chỉ có mỗi anh chồng nhưng ham nhậu, ham chơi lắm. Chị mang tiếng ở cữ nhưng sau mấy ngày xuất viện đã leo xuống giường nấu ăn, giặt giũ quần áo cho con, làm việc nhà rồi.

Đã khổ còn gặp cái eo, thằng bé tưởng thấy mẹ khổ nên sẽ ngoan ai ngờ nó khó trời thần đất lở luôn cứ quấy khóc suốt cả ngày lẫn đêm không cho mẹ nghỉ ngơi cho lại sức.

Tội nghiệp, người ta nói gái một con trông mòn con mắt còn chị này nhìn ốm yếu, xanh xao, gân tay gân chân nổi chằng chịt thấy thương, lại thêm mất ngủ triền miên nữa nên chị trông không còn chút sức sống nào và có dấu hiệu trầm cảm.

Em sát nhà, cũng từng sinh con và cũng từng rơi vào trầm cảm một thời gian nên rất thương chị, hễ rảnh là em lại sang giúp và trò chuyện cùng chị cho chị vơi phần nào.

Vậy mà anh chồng chả hề biết thương vợ đâu, không phụ giúp chuyện gì cả. Hễ ở nhà thì lăn ra đọc báo, xem tivi còn ai gọi cái xách xe đi mút mùa lệ thủy luôn. Chị mấy lần nói chồng phụ giúp nhưng anh vẫn cứ trơ trơ như đó không phải là vợ con của mình và mình chẳng cần phải có trách nhiệm.

Hôm qua là đầy tháng con chị nhưng đáng buồn thay cũng là ngày giỗ của thằng bé và mẹ nó!

Tối trước đó, em nghe 2 vợ chồng cãi nhau một trận banh trời lở đất khi anh chồng đi nhậu 10h đêm mới về, thay đồ xong sau đó lại đi tiếp. Sau đó chị có gọi điện cho em kể lể mai là đầy tháng con rồi mà buồn chán chồng quá, con thì ốm yếu bệnh suốt và chị muốn chết cho rồi, chị bế tắc quá.

Em mới khuyên chị bình tĩnh đừng nghĩ ngợi gì, chồng đã vậy thôi đừng quan tâm nữa mà giữ gìn sức khỏe để lo cho con. Xong chị bảo mai đầy tháng con nhưng chị không có ai để phụ đi chợ, nấu cúng nên có nhờ em sáng nhớ qua phụ giúp chị làm mâm cơm cúng đầy tháng cho con chứ 1 mình chị sợ làm không xuể. Chồng mới vừa cãi nhau xong xách xe đi rồi.

5h sáng em dậy sớm đi thể dục gọi điện cho chị hỏi một số thứ để đi mua nhưng chị không bắt máy. 6h sáng em gọi cũng không được, lúc đó trời cũng sáng rồi nên em cùng 1 chị cùng đi thể dục chung, cũng trong xóm luôn chạy qua gõ cửa nhà chị xem.

Thì nhà chị không khóa cửa, em và chị kia đẩy cửa vào thì trời ơi chị treo cổ tự tử các mẹ ạ, đứa con mới sinh cũng không còn thở nữa mà nằm bất động trên giường. Cạnh đó là lá thư tuyệt mệt của chị

Anh chồng vẫn chưa về.

Hoảng quá em hô hoáng cho hàng xóm biết và xin số điện thoại anh chồng gọi cho ổng về. Ông về, phủ phục xuống giường ôm vợ và con khóc quá trời quá đất. Thiệt đau lòng các mẹ ạ! Giá như…

Hic, rõ ràng chị đã bị mắc trầm cảm sau sinh đó các mẹ. Vì em cũng từng rơi vào hoàn cảnh này nên em biết, phụ nữ sinh con khoảng 90% là bị trầm cảm, theo đó có người bị nhẹ, có người bị nặng.

Vì thế điều quan trọng là người thân trong gia đình, mà nhất là người chồng phải luôn bên cạnh chuyện trò, giải tỏa những căng thẳng cho vợ, để vợ cảm nhận cảm giác được yêu thương, bao bọc và vượt qua.

Em chia sẻ câu chuyện này lên đây cố chỉ mong các ông chồng đọc được để san sẻ trách nhiệm với vợ, cùng giúp đỡ vợ chăm con, để vợ có thêm thời gian nghỉ ngơi, thư giãn, có như vậy tinh thần mới vui vẻ, không bị trầm cảm.