Con bị cướp mất ngay khi vừa chào đời, mẹ đau đớn đêm nào cũng lang thang tìm con thì bất ngờ gặp đứa bé bị bỏ rơi và cái kết 20 năm sau…

Tối ấy con vừa ngủ chị xuống bếp cạnh nhà tự nấu cơm cho mình ăn. Ai ngờ, chỉ 15 phút quay lên đã không còn thấy con đâu nữa.

Nhà nghèo, nhan sắc không có lại vất vả nuôi mẹ già và đứa em trai kém mình 16 tuổi bị teo não nên ngoài 30 tuổi chị vẫn chưa lập gia đình. Mà chị biết cũng chẳng ai muốn lấy một người phụ nữ nhiều gánh nặng như chị về làm vợ. Chị đã xác định cứ ở vậy chăm em và chăm mẹ, vì đứa em của chị cũng không thể sống lâu trên cõi đời này được nên chị muốn dồn hết mọi tình thương cho em.

Cứ thế một mình chị đi làm thuê lấy tiền nuôi cả nhà và lo tiền thuốc thang cho em. Ai nhìn chị cũng thương, nếu không có chị thì đứa em trai đã chết cách đây cả chục năm rồi chứ sao còn sống tới bây giờ được nữa. Nhưng chẳng thể ngờ năm đứa em tròn 14 tuổi thì nó bỏ chị và mẹ mà đi. 2 tháng sau vì quá đau buồn, mẹ chị phát bệnh rồi cũng mất luôn sau đó.

Chị Thu bơ vơ không người thân thích. Hết tang mẹ rồi cũng chẳng có người đàn ông nào có ý hỏi chị làm vợ. Chỉ có duy nhất người đàn ông tâm thần cuối xóm là gia đình họ tới hỏi, nhưng chị lại sợ. Chồng có bệnh như vậy sau sinh con ra lỡ lại bệnh giống cha thì khổ 1 đời con thôi. Chị thì không thể nào đi theo con tới suốt đời mà chăm con được.

Ảnh minh họa

Vậy là chị quyết định đi xin con. Chị chỉ cần 1 đứa con khỏe mạnh thôi rồi 2 mẹ con sẽ đùm bọc nuôi nấng nhau. 1 người đàn ông tới xã chị làm công trình đã đồng ý cho chị 1 đứa con. Và chị nghĩ hết công trình ông ta cũng đi nên cũng chẳng lo những hệ lụy về sau nữa. Chị Thu mang bầu cả làng trên xóm dưới loạn hết cả lên người ta điều tra xem ai là bố đứa bé:

– Bà ấy không lấy được chồng thì xin đứa con nuôi đi là xong, giờ lang chạ với hết người này tới người khác tới có bầu thế này khác nào phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Mà cái loại như thế thì không thể nào tha được.

– Đúng rồi đấy, nếu lão nhà tôi mà là tác giả cái thai đấy thì tôi triệt nọc nó ngay khi vừa chào đời.

Chị Thu nghe mà rợn người, nhưng may cho chị là chị đã không xin con từ mấy người đàn ông trong làng. Anh kĩ sư công trình kia đã đi tới công trình mới rồi, chị và anh ta chẳng có liên quan gì nữa. Con chị cũng chẳng ai có thể động vào được vì nó có giống ai ở cái làng này đâu.

Nhưng rồi điều mà chị không thể nào ngờ được là ngày con chị chào đời được 1 tuần lại là ngày kinh hoàng nhất cuộc đời chị. Tối ấy con vừa ngủ chị xuống bếp cạnh nhà tự nấu cơm cho mình ăn. Ai ngờ, chỉ 15 phút quay lên đã không còn thấy con đâu nữa.

Chị lao ra ngoài tìm con, người ta nói thấy có 2 người 1 trai 1 gái bế cháu bé đi rồi. Lát sau bà cụ bán trà đá đầu làng tìm tới đưa cho chị 1 cái bọc: “Chị tối cậu Chiến trước làm công trình ở đây nhờ tôi gửi cho cô cái này”. Chị run run mở ra, bọc tiền 30 triệu và mấy dòng xin lỗi. Anh ta cướp con của chị rồi. Vợ của anh kĩ sư kia vô sinh và anh ta đã nói cho cả nhà mình biết về đứa con mà chị đang mang và họ đã đến đây.

Ảnh minh họa

Chị ôm bầu ngực căng sữa tìm con suốt 3 ngày sau đó nhưng vô vọng, sữa về đau tức cô lại vắt đi. Chị gào thét mong người đàn ông kia thương tình mang con trả lại cho mình nhưng lời chị chìm nghỉm vào trong bóng đêm. Hôm ấy là tròn 5 ngày con bị cướp đi, chị Thu lại lang thang đi tìm và rồi bất ngờ chị thấy cái 1 con chó đứng trước cái bụi rậm đó sủa inh hỏi.

Lấy làm lạ chị lại gần thì phát hiện ra 1 đứa bé mới sinh bị bỏ rơi chỉ còn thoi thóp. Người mẹ mất con vội vàng ôm đứa trẻ lên ấp vào người rồi nhét vú vào miệng nó. Rồi cứ thế cô bế đứa bé phóng như bay về nhà mình. Nhờ những giọt sữa kịp thời của chị đã cứu sống đứa bé. Đứa bé ấy đã khiến chị vơi đi nỗi đau mất con. Chị quyết định nuôi nó trưởng thành và coi như con ruột của mình, chị đặt tên nó là Hạnh.

20 năm sau người đàn ông ấy cũng chưa 1 lần mang con trở về gặp chị 1 lần. Chị chỉ cầu chúc cho con chị có cuộc sống hạnh phúc. Đứa trẻ chị nuôi giờ cũng là cô con gái xinh đẹp, giỏi giang đang học đại học. Con gái khoe đã có bạn trai bằng tuổi và đã về nhà cậu ấy ở thành phố chơi 1 lần. Gia đình cậu ấy rất quý cô bé, Hạnh nói tuần tới sẽ đưa bạn trai về ra mắt làm chị mừng phát khóc.

Nhưng rồi ngày Hạnh đưa người yêu về, 1 lần nữa chị ngã quỵ khi theo sau 2 đứa còn có cả người đàn ông ấy. Người đã cướp con của chị 20 năm trước:

– Ông … ông trả con cho tôi, trả con cho tôi…

– Gặp cháu Hạnh tôi mới biết cháu ở đây và đã ngờ ngợ nên hôm nay tôi theo 2 đứa về. Tôi xin lỗi, tôi mang con về cho em đây.

Người đàn ông ấy chỉ vào bạn trai của hạnh khiến chị Thu choáng váng. Cả 2 đứa vẫn chưa biết gì, chỉ có chị và ông ấy biết. Bạn trai của con gái nuôi lại chính là con đẻ của chị ư?? Chị rưng rưng nước mắt, 20 năm trời chị giấu nỗi đau trong lòng. Chị hạnh phúc nhìn 2 đứa con của mình, có lẽ tới cuối cùng ông trời cũng đã thương tới chị mà không cướp hết mọi thứ của chị.

Theo Thể thao xã hội