Sinh xong đứa con thứ 2, chồng bỗng dưng thay đổi khiến vợ cảm thấy hoang mang
“Thảo choáng thực sự, chồng bỗng dưng thay đổi hoàn toàn thật rồi sao?? Từ người đàn ông vô lo vô nghĩ chỉ biết đi làm về tới nhà là ngồi ăn sẵn cơm vợ nấu, con vợ chăm, chưa bao giờ biết vào bếp là gì thì giờ biến thành ông chồng đảm chưa từng thấy”
– Chết rồi sinh cái Sóc lần này chẳng bà nào lên trông giúp được, mình em vật lộn với nó cả đêm biết làm thế nào.
– Còn có anh mà, anh sẽ giúp em chăm con.
– Anh mà chăm được con, ngày em sinh thằng Cò anh có giúp được cái gì đâu. Đêm thì lăn ra ngủ con khóc cũng chẳng làm anh thức giấc, may mà có bà ngoại. Con trai còn chả chăm giờ con gái hòng gì nhờ anh.
Gần tới ngày sinh mà chưa bà nào nhận lời lên chăm cháu được vì cả 2 ông đều ốm khiến cho Thảo đau đầu. Cô đã định thuê ô sin rồi vì 1 mình 2 đứa con làm sao xoay nổi, cũng chẳng trông mong gì vào chồng cả. Nhưng rồi nghĩ tới việc chị hàng xóm vừa bắt quả tang chồng tằng tịu với ô sin thì Thảo cũng nản. Thuê người già thì chậm chạp không được việc, người trẻ thì lại lo chuyện đó.
Cuối cùng Thảo quyết định không thuê người giúp việc, tự mình sẽ cố gắng gồng lên xoay sở, nhờ được chồng cái gì thì nhờ. Nhưng rồi những gì Đại chồng cô làm đã khiến Thảo choáng váng. Ngay ngày đầu tiên đón con gái và vợ ở bệnh viện về Đại đã phụ vợ thay tã rồi pha sữa cho con để vợ được nằm nghỉ.
Con trai đã có thể ngủ riêng nên tối sau khi cho con trai ngủ Đại trở về phòng ngủ của 2 vợ chồng bế cô công chúa nhỏ. Nửa đêm tỉnh dậy Thảo giật mình khi thấy chồng đang ôm đung đưa con:
– Ơ sao anh không ngủ đi hả, đặt con nằm xuống rồi ngủ đi.
– Em cứ ngủ đi, anh muốn ngắm con gái của anh. Anh muốn ngắm con thật kĩ từ lúc nó sinh ra cho tới khi con bé lớn trưởng thành. Anh sợ lúc nó lấy chồng về nhà người ta rồi không được ngắm nó nữa.
– Ối dời, ông lên cơn hâm đấy à. Ngủ đi lấy sức lúc con khóc còn dỗ nó được, không có lúc đấy vợ gọi không mở được mắt ra đâu.
– Em yên tâm anh thức được mà. Giờ nhiệm vụ chính của anh là chăm công chú nhỏ nên em đừng có lo, cứ giao tất cả cho anh. Em mới sinh yếu lắm cứ nằm ngủ đi. Con đòi ti anh sẽ đánh thức em…
– Hả… anh có uống nhầm thuốc gì không đấy?? Ngày xưa em sinh thằng Cò anh có…
– Xưa có bà thì thế, giờ có 2 vợ chồng phải khác chứ, ngủ đi…
– Mà này… sao anh không mặc quần lại quấn chăn thế hả??
– À thì con gái từ ướt quần anh rồi, chưa kịp thay quần khác quấn tạm cái chăn cũng được. Ủ cho con ngủ ngon đã.
Thảo choáng thực sự, chồng cô đã thay đổi hoàn toàn thật rồi sao?? Từ người đàn ông vô lo vô nghĩ chỉ biết đi làm về tới nhà là ngồi ăn sẵn cơm vợ nấu, con vợ chăm, chưa bao giờ biết vào bếp là gì thì giờ biến thành ông chồng đảm chưa từng thấy. Đi làm về là đón con rồi chợ búa cơm nước. Đêm còn thức chăm con giúp vợ.
Hỏi ra thì Thảo mới vỡ lẽ: “Tại vì anh đọc được nhật kí của em. Thấy em lo sợ vì không có bà giúp đỡ rồi viết ra 1 list việc cần làm lúc con chào đời để làm sao tự mình lo hết được cho cả nhà. Anh đọc mà thương em vô cùng, 1 mình em mới sinh mà phải làm biết bao nhiêu việc. Trong khi anh đàn ông đàn ang to khỏe mà xưa nay chẳng động chân động tay việc gì cả”.
Thảo chỉ biết ôm lấy chồng cảm ơn anh, dù từ ngày sinh con gái chưa đêm nào chồng cô được mặc quần đi ngủ mà vì toàn bị con tè ướt nhưng anh vẫn cười tươi thoải mái. Đại không muốn con đóng bỉm vì sợ con nóng bức khó chịu. Thảo chẳng bao giờ phải dậy nửa đêm thay tã cho con lần nào toàn chồng làm cả, có đêm cho con gái ti xong cô sang ngủ với cậu con trai. Đại ôm con ngủ tới sáng.
Thỉnh thoảng Thảo lại trêu chồng:
– Có khi em phải đẻ thêm vài cô con gái nữa để anh chăm. Người ta thích con trai còn chồng em lại quý con gái.
– Em đẻ bao nhiêu anh cũng chăm được, nhưng anh chỉ sợ nhất lúc con gái mình phải đi lấy chồng thôi.
– Đúng là chồng hâm, còn lâu mới tới lúc đó…
Chị em chưa chồng có động lực lấy chồng chưa, biết đâu nhiều người may mắn như cô Thảo này, có chồng tâm lý thương vợ thế thì chẳng mong gì hơn nữa.
Nguồn:TTXH