Ngủ với trai bao để có con rồi một mình nuôi nấng nó thành người – Câu chuyện sẽ khiến ai cũng phải lau nước mắt vì sinh ra là phụ đã là 1 cái thiệt thòi

Ngủ với trai bao để kiếm đứa con, nhưng lúc đứa bé xuất hiện là lúc Thư phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, thử thách mà không ai thấu hiểu và cảm thông.

35 tuổi vẫn ế, không 1 anh nào muốn hỏi cưới Thư vì nhà cô quá nghèo, lại cộng thêm cái tội là Thư có vẻ ngoài xấu xí, khó ưa. Tuổi thì càng thêm mà bố mẹ cứ lần lượt mất đi vì bệnh tật khiến Thư buồn lắm. Nghĩ số mình hẩm hiu không thể kết duyên cùng ai, Thư chán nản mà tìm tới trai bao kiếm đứa con.

– Cậu nhận đi khách đúng không? Đi với tôi 1 đêm, tôi sẽ trả cậu 300 ngàn.

– Tôi là trai bao nhưng mà chị xấu quá, tôi xin từ chối. Đã xấu lại còn trả giá bèo, ai đi.

– Cậu, thế cậu muốn bao nhiêu?

– 500 ngàn, tiếng rưỡi. Chị ok thì đi không thôi, tôi cũng không có nhã hứng với gái xấu.

– Được rồi.

Đi với tôi 1 đêm, tôi sẽ trả cậu 300 ngàn (ảnh minh họa)

Kéo gã đó vào nhà nghỉ, Thư và hắn ta cùng cuồng nhiệt trong chuyện ấy đến khi xong việc thấy ga giường thấm đỏ gã trai bao nhếch mép.

– 35 tuổi vẫn còn trinh, đây là lần đầu tiên của chị à?

– Ừ.

Chẳng hiểu sao gã trai bao đó lại chỉ lấy 300 rồi bỏ đi luôn. 3 tháng sau Thư phát hiện mình có thai cô mừng đến phát khóc. Cái bụng của Thư cứ ngày 1 to lên khiến làng xóm không khỏi bàn tán, dị nghị và nói cô không thiếu câu gì. Với họ chửa hoang là 1 tội không thể tha thứ được, nhiều lần Thư ra đường còn bị đáp trứng thối vào người rồi bị xúc phạm, lăng mạ không khác gì đứa đi cướp chồng người khác.

Đến ngày trở dạ cũng vậy, 1 mình Thư xách làn đi đẻ không 1 người thân. Bác sĩ nhìn Thư mà xót xa không thôi. 1 mình trèo trống nuôi con, cuộc sống của Thư khổ lắm. Cô phải bế con đi lang thang khắp nơi xin ăn rồi thì nhưng lần con ốm sốt phải đi viện mà trong người không có tiền. Cũng may là có vị hảo tâm giúp đỡ không Thư không biết xoay sở ra sao, không biết làm gì để cứu con.

Rồi khi đứa bé được 3 tuổi, đã cứng cáp và Thư có thể yên tâm đưa cả con đi làm. Thế nhưng, cuộc sống kiếm cơm không như cô nghĩ. Cô đi đến đâu cũng bị xua đuổi và thậm chí cả cái túp lều tranh của cô cũng bị người bác họ lấy mất bán đi vì không chấp nhận 1 đứa con gái chửa hoang như Thư.

Kiếm đứa con để rồi cuộc sống của Thư cơ cực vô cùng (ảnh minh họa)

Ôm con vào lòng Thư chỉ biết khóc, khóc sao cuộc đời lại nghiệt ngã và như trêu ngươi cô vậy. Sống cảnh không chồng cực khổ, nhưng chẳng ai biết đấy vào đâu. Họ luôn gán cho Thư cái tội chửa hoang, mất dạy để rồi xua đuổi mẹ con cô như đuổi tà vậy.

Thế nhưng 5 năm sau Thư gặp lại gã trai bao đã ngủ với mình. Anh ta nhìn mẹ con Thư rồi đưa ra 1 lời đề nghị sốc này.

– Cô cho tôi nhận lại con nhé. Tôi sẽ đưa cho cô 200 triệu. Với số tiền này cô sẽ có 1 cuộc sống mới và dễ dàng đến với người đàn ông khác.

– Tôi không bán con. Tôi đã ngủ với anh mong kiếm đứa con này, dù vất vả đến mấy tôi cũng sẽ không bao giờ rời bỏ nó.

– Nhưng nó là con tôi. Hiện nay, tôi đang bị bệnh xã hội không còn sống được bao lâu nữa, mẹ tôi thì đau yếu suốt. Tôi muốn đưa bé về nhận họ hàng, không muốn gia đình tôi tuyệt tự. Cô hiểu ý tôi chứ?

– Tôi không bán con, bỏ con nhưng tôi có thể cùng con về nhà anh sống. Thay anh chăm sóc mẹ anh. Được chứ?

– Cô chấp nhận điều đó sao? Sao cô lại tự chuốc lấy cái khổ vào người như thế?

– Vì tôi muốn con tôi có cha, tôi không muốn phải rời xa con. Số tôi sinh ra đã khổ rồi, giờ có khổ hơn nữa nhưng được ở bên con tôi cũng cam lòng.

Chấp nhận về làm vợ gã trai bao đó không 1 đám cưới, không 1 lời dặm hỏi dư luận cũng đàm tiếu nhiều lắm nhưng Thư vẫn mặc kệ. 1 thời gian sau gã trai bao đó mất, Thư thay anh ta chăm mẹ chồng ốm yếu mà nhiều đêm gạt nước mắt tủi thân.

Giờ cô mới hiểu sinh ra là con gái thiệt thòi thế nào, hạnh phúc lớn nhất của đời cô là được làm mẹ, nhưng thứ hạnh phúc hôn nhân cô chưa 1 lần được nếm trải. Thay vào đó cô luôn phải gồng mình đối diện với cuộc sống bi đát này và đối mặt với dư luận.

Thảo Nhi/ Theo Thể thao xã hội