Một khi đã tổn thương đến tận cùng, đàn bà sẵn sàng buông tay không chút đắn đo

Đàn bà lại không lần lừa tin đàn ông, bằng lòng cho đi bao dung không nề hà. Nhưng đàn bà không hiểu, đến cuối cùng có gom hết thảy những thứ tha cũng không bao giờ là đủ để níu chân đàn ông.

Đó là lần đầu tiên từ lúc quen biết chị, tôi thấy chị khóc, nức nở như một đứa trẻ. Vóc dáng người đàn bà bản lĩnh, kiên cường như đổ rạp xuống đau thương. Nước mắt tràn ra, như vỡ òa, rấm rức, như không thể dừng lại. Giờ phút ấy, tôi đã tự hỏi, trong con người nhỏ bé ấy đã có bao nhiêu tổn thương, để một kẻ chỉ đứng nhìn như tôi cũng đau không chịu nổi.

Tôi biết chị cái thuở học đại học, chị xinh đẹp và đầy sức sống. Không ít chàng trai theo đuổi chị, nhưng chị lại chọn anh. Đó là một người đàn ông không mấy nổi bật, lại tạo cho người khác cảm giác không an toàn. Nhưng chị bảo với tôi, chị thương anh ấy. Tôi chẳng thể phản đối khi nhìn thấy đôi mắt đầy hạnh phúc của chị. Tôi đã nghĩ, chẳng phải điều người ta tìm kiếm trong tình yêu chính là hạnh phúc rồi hay sao? Vậy thì còn cần gì những điều gì khác, hạnh phúc thôi là đã đủ.

Ảnh minh họa

Thế rồi, khi ra trường, có công việc làm ổn định, chị đồng ý lời cầu hôn của anh. Dù ngay giờ phút đó, anh vẫn là kẻ trắng tay. Dù khi ấy, hạnh phúc của chị không được mấy người chúc phúc. Nhưng nếu bạn có thể nhìn thấy khuôn mặt rạng ngời của một cô gái trong bộ váy cưới trắng, bạn sẽ hiểu chẳng còn điều gì quan trọng hơn vào giờ khắc ấy. Hình ảnh của chị trong ngày ấy vẫn luôn theo tôi suốt nhiều năm sau, để càng thấy lòng xót xa hơn khi nhớ về.

Cưới nhau được hai năm thì chị sinh con đầu lòng. Công việc của anh ngày càng phát triển, cuộc sống của hai vợ chồng cũng sung túc hơn. Chị bảo với tôi với vẻ mặt hạnh phúc, anh không muốn chị đi làm cực khổ, cứ ở nhà chăm con là đủ. Tôi là một đứa theo chủ nghĩa độc lập, tôi hoàn toàn không đồng ý với quyết định của chị. Nhưng rồi lại thôi, tôi không thể ngăn cản người đàn bà đang quá sức hạnh phúc trước mặt.

Suy cho cùng, đó là hạnh phúc của chị, tôi chẳng thể phản đối. Chỉ là, hạnh phúc luôn có thời hạn nhất định với chị. Để một năm sau đó, tôi biết tin anh ngoại tình. Đau lòng chính là khi anh ta lăng nhăng ở bên ngoài, chị hoàn toàn chẳng hề hay biết. Chị chỉ tình cờ biết sự thật, sau khi anh ta đã chia tay cô nàng kia. Ngày đó, tôi không thấy chị khóc. Chị nói với tôi chị tha thứ cho anh ta, vì chị là vợ, là mẹ.

Nhưng trên thế gian này chỉ có hai dạng đàn ông, chính là ngoại tình và không bao giờ ngoại tình. Đàn ông một khi đã bước sai chân, chẳng bao giờ chịu quay lại đường cũ. Cũng như chồng của chị, anh ta cứ thế mà ngoại tình 2 rồi 3 lần, như chẳng biết tội tình, không hay lỗi lầm.

Chị tôi vẫn không hề hay biết. Chị ấy vẫn luôn như vậy, một khi đã tin là tin hoàn toàn, đã yêu là thương đến hao gầy. Nhưng chị tôi vẫn chấp nhận thứ tha cho người đàn ông bội bạc đó. Tôi đã luôn muốn hỏi chị, những thứ tha đó rốt cuộc chị đã phải đánh đổi bao nhiêu đau lòng xót xa?

Thanh xuân của chị, cuối cùng đã vì người này mà cạn kiệt đến nhường nào?

Ảnh minh họa

Tiếng chị khóc như hòa vào cơn mưa trắng trời ngoài cửa sổ. Tôi vỗ tấm lưng gầy đang run lên của chị, bàn tay tôi cũng tự dưng run lên. Sau ngày hôm đó, tôi đã không còn thấy chị khóc. Chị nộp đơn ly hôn sau lần thứ 4 ngoại tình của chồng. Chị nói với tôi, nhà chồng chửi bới chị không ngớt. Họ nói chị là người đàn bà không đủ bao dung cho chồng.

Chị cười nhẹ, họ đã không biết một lần thứ tha kia đã ngốn hết bao nhiêu hạnh phúc cuộc đời chị. Họ không hiểu, là vì chị đau lòng, đau đến tận cùng của tổn thương. Chị đã không còn gắng gượng nổi, vì vậy mà buông tay, mà nhất định phải kết thúc.

Đàn ông có thể vô tư ngoại tình, vì họ vịn vào thứ tha bao la của đàn bà. Đàn bà lại không lần lừa tin đàn ông, bằng lòng cho đi bao dung không nề hà. Nhưng đàn bà không hiểu, đến cuối cùng có gom hết thảy những thứ tha cũng không bao giờ là đủ để níu chân đàn ông. Thứ tha càng nhiều, bao dung càng đầy, đàn ông lại càng đi xa khỏi đàn bà. Nghịch lý là vậy, buồn cười mà đau lòng cũng chính vì vậy.

Chỉ là đàn ông không hiểu, một khi đã chạm đến ngưỡng tổn thương của đàn bà, họ sẵn sàng buông tay không chút đắn đo. Đàn ông cũng không biết, đàn bà thứ tha, là vì còn thương, còn hy vọng. Chứ chẳng phải vì họ cần đàn ông làm chồng, làm cha.

Đàn bà mạnh mẽ hơn đàn ông nghĩ nhiều. Một khi đau thương đến tận cùng, họ không màng điều gì khác. Đàn bà càng bất hạnh, càng khao khát hạnh phúc. Chính là mong muốn thoát khỏi đàn ông, điều đã làm mình khổ đau.

Vì vậy đàn ông à, đừng chỉ dựa dẫm vào lòng bao dung của đàn bà. Họ có thể cho anh đủ đầy hạnh phúc, dư dã niềm vui, cũng có lúc sẵn sàng lấy lại tất thảy. Lòng đàn bà bao la thứ tha thật, nhưng rồi cũng sẽ cạn kiệt khi mỏi mệt vì tổn thương. Đừng để mất rồi lại tìm lại, chẳng thứ gì còn lại sau đó đâu, đàn ông à!

Theo Phụ nữ sức khỏe