Hỏi cưới cô ve chai vì thương hại, ngày hôn lễ em đi người không chỉ ôm cái bọc đen đen khiến chú rể nhăn mặt toan vứt đi thì…
Vậy nhưng lúc đón dâu thì Hùng choáng váng khi thấy Hương đi người không rồi ôm theo một bọc đen đen…
34 tuổi Hùng vẫn chưa vợ trong khi đó tất cả bạn bè cùng trang lứa với anh đã ổn định gia thất có vợ con đầy đủ. Thú thật thì không phải là Hùng không muốn lấy vợ mà vì cứ cô nào anh nhắm đến thì y như rằng đều có người yêu hết cả.
Nghĩ duyên phận mình chưa đến thế là Hùng quyết định lao vào công việc rồi cưới vợ sau. Thế nhưng với bà Thanh mẹ Hùng thì khác, thấy con trai mãi chưa chịu rước cô gái nào nên bà lo lắng vô cùng. Suy đi nghĩ lại nên bà Thanh quyết định nhờ người mai mối cho con trai mình.
Bà Thanh tìm được nhiều cô xinh đẹp lại cũng nết na, nghĩ con trai mình kiểu gì cũng sẽ vui vẻ đồng ý. Thế nhưng đùng một cái thì Hùng lại dắt Hương, cô ve chai về ra mắt mẹ xin cưới. Khỏi phải nói lúc đó bà Thanh choáng váng như nào, thế nhưng nghĩ con mình có tuổi rồi nên bây giờ cứ cưới vợ là được nên bà đồng ý ngay. Nói về Hương thì cô mất cha mẹ từ sớm, sống một mình côi cút trong căn nhà nhỏ với nghề nhặt ve chai kiếm sống.
Nhìn một cô gái yếu đuối như Hương phải sống cuộc sống như vậy nên Hùng thương xót lắm. Và thế là anh quyết định hỏi cưới Hương về làm vợ, biết rõ Hương nghèo nên trong lúc chuẩn bị đám cưới thì Hùng có nói thẳng.
– Anh cưới em là vì thương em. Anh cũng biết em nghèo…nên em không cần phải chuẩn bị gì cầu kỳ cả đâu. Lấy anh rồi thì bỏ luôn cái ve chai đi…anh nuôi.
Thấy Hương gật đầu ngoan ngoãn nên Hùng cũng vui vẻ lắm. Và rồi điều gì đến cũng đến, một đám cưới đẹp như cổ tích của Hùng và Hương diễn ra trong bầu không khí ấm áp và tràn ngập lời chúc phúc của tất cả mọi người. Vậy nhưng lúc đón dâu thì Hùng choáng váng khi thấy Hương đi người không rồi ôm theo một bọc đen đen, nhìn thấy cô vợ ve chai của mình trong bộ dạng đó thì Hùng chán ngán vô cùng.
– Em làm cái gì thế hả? Đi người không là được rồi…sao còn mang theo cái bọc đen đen gớm giếc kia nữa. Em định bôi xấu mặt anh đấy à? Anh đã dặn là không phải mang theo thứ gì rồi mà.
– Em biết. Nhưng cô gái nhặt ve chai như em vẫn được anh cưới về làm vợ nên em cảm tạ anh lắm. Chính vì thế mà em không thể đi tay không được…Em cũng phải mang ít của hồi môn.
– Hồi môn á? Chắc lại là mấy cái chai lọ chứ gì? Không cần mang gì cả đâu…mất mặt lắm. Anh chuẩn bì hết cho em rồi khỏi lo…
Vừa nói thì Hùng định vứt đi để mọi người không ai nhìn thấy, ấy thế nhưng khi đúng cái lúc đó thì bọc đen bung ra khiến Hùng choáng váng khi trong đó toàn xấp tiền 500 ngàn bay tứ tung.
– Sao nhiều tiền thế này hả em? Em lấy đâu ra hả? Nhặt ve chai cả năm làm gì được thế này.
– Là do em tích góp và bán mảnh đất của bố mẹ để lại cho em đấy. Số tiền này em sẽ giao cho anh giữ để vợ chồng mình làm giàu. Anh hãy nhận lấy anh nhé.
– Đúng là kinh ngạc thật đấy. Thế này thì em giàu hơn anh rồi còn gì? Cơ mà tiền nhiều thế sao em lại bỏ vào cái túi trông tầm thường thế kia.
– Anh còn trêu em được ạ. Là vì muốn tạo bất ngờ cho anh đấy. Chuyện này sẽ kể sau giờ vợ chồng mình mau nhặt lại tiền đi….chứ nó bay tứ tung cả rồi.
– Anh biết rồi. Phải nhặt hết chứ….
Nói rồi Hùng hô hào mọi người nhặt lại tiền cho mình, có lẽ hơn ai hết Hùng cảm thấy khoái chí vô cùng vì cứ tưởng cưới cô vợ ve chai là vì thương hại. Ai dè chính cô vợ ve chai lại khiến cho cuộc sống của anh trở nên giàu có và thành đạt hơn.
Theo Thể thao xã hội