Mẹ già hấp hối cố nói nhưng con trai tưởng mẹ thay đổi di chúc liền đưa bà vào quan tài để rồi 100 ngày thì
“Bà con hàng xóm nhìn thấy cảnh mẹ già hấp hối mà con đã vội đi mua quan tài liền trỉ trỏ mắng anh là thằng bất hiếu nhưng Thắng bỏ ngoài tai, để rồi nhận cái kết…”
Thắng năm nay 25 tuổi, mất bố từ nhỏ, mình mẹ nuôi anh khôn lớn. Nhà có mỗi mụn con trai nên từ nhỏ bà đã yêu thương và chiều chuộng Thắng hết mực, anh muốn cái gì chỉ cần bà làm được là bà sẽ đáp ứng cho anh.
Có lẽ chính bởi sự nuông chiều thái quá này của mẹ mà Thắng lớn lên vô cùng hỗn láo, ngỗ nghịch. Anh chẳng chịu học hành tử tế mà suốt ngày chơi bời lêu lổng với lũ bạn lười biếng.
Thế mà, Thắng cũng đỗ được đại học. Ngày nhận được giấy báo của nhà trường mà mẹ Thắng khóc hết nước mắt. Nhưng tưởng Thắng lên thành phố học đại học thế nào.
Được hơn 1 năm thì anh đánh nhau rồi bị nhà trường đuổi học. Để rồi đến năm thứ 4, mẹ Thắng cũng biết chuyện anh bị trường đuổi học từ lời kể của thằng bé học cùng trường với Thắng. Bà giận anh nhiều lắm, vội tức tốc gọi điện thoại kêu Thắng về nhà cho bằng được.
Thắng về nhà nhưng cũng chẳng ăn năn hối lỗi được mấy hôm liền đi theo đám bạn chơi bời ngày xưa. Ngày nào cũng ngửa tay nã tiền bà, nhìn con càng ngày càng lêu lổng bê tha như thế bà chán lắm. Rồi một hôm, Thắng về đòi bà 500 triệu để góp vốn kinh doanh với bạn. Mẹ Thắng nghe thấy anh nói vậy thì sững sờ:
– Mẹ lấy đâu ra tiền để cho con chứ?? 500 triệu có phải ít ỏi gì đâu. Không có.
– Mẹ cố xoay ở đâu ra cho con đi. Con cần tiền này để góp vốn kinh doanh với bạn. Chẳng phải mẹ vẫn muốn con tu chí làm ăn còn gì. Giờ con đang cố tu chí làm ăn đây, mẹ phải giúp con chứ.
– Nhưng 500 triệu lớn quá, mẹ không có nhiều như vậy.
– Thế mẹ bán nhà đi, căn nhà này với số đất ruộng ba để lại chắc cũng đủ rồi đấy.
– Mày điên rồi, đất này là đất của tổ tiên. Nhất định không được đụng đến, mày muốn lấy phải bước qua xác mẹ mày đi đã.
– Đằng nào thì nó cũng chẳng thuộc về con. Con bán trước hay bán sau thì cũng sẽ như vậy thôi. Mẹ không cho thì con vẫn bán. Vụ làm ăn này không thể bỏ được.
– Mày… mày giỏi lắm. Giờ đủ lông đủ cánh rồi nên không coi mẹ mày ra gì nữa phải không??
Mẹ Thắng ôm ngực ngã ngất xuống nền nhà, Thắng thấy mẹ như vậy sợ hãi vội đưa bà đến bệnh viện thì bàng hoàng khi nghe bác sĩ nói mẹ anh bị bệnh tim, các chức năng của cơ thể cũng đang lão hóa với tốc độ chóng mặt, e rằng bà không sống nổi quá mấy ngày.
Nhìn mẹ nằm bất tỉnh trên giường mê man mãi không tỉnh, Thắng vừa buồn vừa giận, ai bảo bà cứ thích đối chọi với anh chứ, anh chỉ muốn kiếm tiền để mẹ vui thôi mà. Như thế cũng là sai sao.
– Mày buồn cái gì, mẹ mày chết rồi sẽ chẳng có ai ngăn cản mày làm giàu hết còn gì.
– Mày nói cái gì thế, dù sao đó cũng là mẹ tao.
– Thì tao có rủa mẹ mày chết đâu, nhưng ý của tao là mẹ mày mà chết bây giờ với mày cũng là một chuyện tốt còn gì.
Nghe bạn nói thế lòng Thắng trở nên xao động, đúng rồi, bà vốn đang cầm giấy tờ nhà đất với thửa ruộng đó sao. Nếu giờ anh làm căng chắc gì bà đã chịu đưa, chỉ cần bà chết rồi anh đương nhiên sẽ nắm quyền thừa kế tất cả những tài sản đó. Muốn bán muốn cầm là chuyện trong lòng bàn tay.
Suy nghĩ đen tối ấy nảy lên trong đầu Thắng, hôm sau anh đã chuẩn bị sẵn quan tài hết các thứ chỉ chờ bà nhắm mắt. Bà con hàng xóm nhìn thấy cảnh mẹ chưa mất mà con đã vội đi mua quan tài liền trỉ trỏ mắng anh là thằng bất hiếu nhưng Thắng bỏ ngoài tai.
Thấy mẹ đang hấp hối chút hơi tàn, Thắng sợ bà sẽ nói ra điều gì đó bất lợi cho mình hoặc sẽ không cho anh quyền thừa kế nữa nên vội sai người đặt bà vào quan tài đem đi chôn rồi tổ chức đam tang cho bà thật linh đình.
Để rồi đến 100 ngày mẹ mất, khi Thắng vừa đứng lên thang để thắp hương thì cả bàn thờ liền đổ sập xuống, bát hương vỡ nát. Bà con hàng xóm nhìn thấy cảnh tượng đó ai cũng bàn tán chỉ trỏ xôn xao hết cả lên. Họ nói nhất định có điềm gở khi ban thờ bỗng dưng đổ sập xuống thế này rồi. Thắng nghe vậy chỉ gạt đi không quan tâm.
Mẹ anh nhất định không làm gì hại anh đâu. Anh là con trai đích tôn của cái nhà này. Anh không tin mẹ sẽ trừng phạt anh chỉ vì anh đem chôn bà khi bà đang còn chút hơi tàn ấy.
Để rồi, 3 tháng sau, Thắng làm ăn thua lỗ, bị chủ nợ đuổi giết khắp nơi, không có nhà để về phải ngủ chui rúc ở lỗ cống. Bà con đi ngang qua căn nhà cũ bị ngân hàng niêm phong chờ giao bán mà chỉ biết chép miệng, thở dài: “Bà ấy chết thiêng như thế chắc đang trên trời dạy dỗ lại đứa con trai bất hiếu này ấy mà”.
Nguồn:WTT