Dẫn vợ đến nhà đồng nghiệp dùng bữa, 1 câu nói của chồng khiến vợ quyết định ly hôn

Người phụ nữ cởi bỏ bộ đồng phục cơ quan, tẩy đi lớp trang điểm và mùi nước hoa trên người thay thế bằng mùi khói bếp. Người đàn ông nếu như biết yêu thương vợ thì đừng chê trách vợ mình không biết chăm sóc nhan sắc, đừng nổi giận với cô ấy, đừng coi sự hy sinh của cô ấy là đương nhiên…

Có những lúc anh tỏ ra bất mãn với vợ mình, Nga, đặc biệt là khi đi làm nhìn thấy những cô gái xinh đẹp tụ tập bàn về những mẫu quần áo, món đồ trang điểm mới. Ở những cô gái ấy toát lên mùi hương nước hoa nhẹ nhàng quyến rũ, buổi tối trở về nhà thấy trên người vợ chỉ một mùi khói bếp, Dương không khỏi khó chịu lầm bầm “Tại sao cô ấy lại không biết cầu tiến đến thế?”

Hồi còn yêu nhau, Nga lúc nào cũng trang điểm vô cùng xinh đẹp, tại sao mới kết hôn vài năm mà đã trở thành một bà nội trợ không hơn không kém? Quần áo thì lúc nào cũng rộng lùng thùng, tóc tai cũng chẳng mấy khi quan tâm. Cứ như vậy, càng ngày anh càng thấy vợ mình không còn chút gì hấp dẫn. Thỉnh thoảng khi đi uống rượu với bạn bè, Dương vẫn hay kêu ca như thế về vợ.

Những lúc như thế, anh em bạn bè dường như cũng thấu hiểu nói với Dương: Phụ nữ ấy, chưa kết hôn thì phải kiếm người yêu, đương nhiên phải trang điểm xinh đẹp rồi. Còn khi lấy chồng rồi thì nghĩ là cá đã cắn câu, không có mối nguy nào nữa, nên tự dưng lười biếng làm đẹp cho bản thân, bởi vậy mới nói phụ nữ không được lười, càng lười là càng xấu. Dương nghe xong gật đầu, nghĩ lời của mấy anh em có lí thật, thế nên về sau càng nhìn vợ càng không thấy hài lòng.

“Chồng ơi, hết muối rồi, mau xuống nhà mua hộ em với, rau xào sắp xong rồi.” Tiếng của Nga vọng ra từ nhà bếp.

“Anh không phải chân sai vặt, không thấy anh đang bận à!!“, Dương không thèm quay đầu lại, hai mắt vẫn chăm chú nhìn màn hình, không chút kiên nhẫn đáp lại. Thật ra, Nga biết thừa chồng mình đang chơi mấy trò chơi cược trên mạng, cô nói nhiều lần nhưng Dương đều đáp rằng trò này không tốn thời gian, lại kiếm thêm chút tiền mà bỏ qua lời khuyên của vợ.

Nga cũng bất lực với chồng, chỉ còn cách tắt bếp rồi xuống nhà mua muối. Lúc dọn cơm, Dương nhìn món rau liền lầm bầm trách móc: “Rau xanh ươm mà xào thế nào lại trở màu vàng khè thế này.” Lúc ấy anh không chú ý rằng khóe mắt vợ đang rưng rưng.

Ảnh:internet

Cuối tuần nọ, đồng nghiệp thân thiết của Dương là Sang mời mọi người trong công ty đến nhà anh ta dùng bữa. “Dương, nhớ đưa vợ theo nhé!“, trước khi tan làm, Sang đã nhắc khéo.

Dương vốn không muốn đưa vợ theo vì sợ mất mặt với bạn bè, nhưng vì Sang đã nói thế nên anh không thể từ chối.

Trước khi ra khỏi nhà, Dương đã tỏ ra khó chịu, “Em ăn mặc thế này để đi đấy à?”

Hôm đó, mọi người đến sớm và tụ tập đông đủ, vợ chồng Dương đến sau, Dương đưa vợ vào, vì thấy vợ kém xinh đẹp nên chỉ cho vợ chào hỏi đồng nghiệp rồi lùa vợ vào bếp phụ nấu nướng.

“Ôi, Sang, Dương à, các cậu thật có phúc, cưới được cô vợ đảm đang bếp núc thế này“, món ăn bày lên bàn, một vài đồng nghiệp không ngớt lời khen ngợi.

Ảnh:internet

“Hi hi, món rau này hơi vàng một chút nhưng không sao, mùi vị vẫn rất ngon“, Khánh, một cậu đồng nghiệp mới vào làm cho biết.

Lúc ấy, Dương tối sầm mặt lại, lẩm bẩm với vợ: “Sao cô hậu đậu thế, đúng là xấu mặt tôi“. Nga vô cùng ấm ức, cô nhẫn nhịn chịu đựng không nói gì để mọi người không chú ý tới.

“Ôi, mong mọi người không chê cười, rau xào được một nửa thì hết muối, nếu mà không có Nga chạy xuống dưới nhà mua muối thì chắc giờ này để mọi người ăn rau luộc rồi“.

“Lỗi của anh, hôm qua bảo đi mua muối mà đãng trí thế nào, rửa bát xong anh quên béng mất!” Sang quay sang nói với vợ.

“Ông Sang này đúng là chiều vợ thật, lại còn rửa bát cho vợ nữa?“

“Ông Sang nổi tiếng chiều vợ, mọi người xem chiếc váy mà chị Châu đang mặc là đợt ông ấy đi công tác nước ngoài mua về cho vợ đó”.

Mọi người mỗi người một câu không ai để ý đến biểu hiện không mấy phần dễ chịu của Dương và vợ dùng bữa mà cũng không nói gì.

Ngày hôm sau, khi tan làm trở về nhà, Dương thấy trong nhà không có ai. Bụng thì đói, anh gọi điện cho Nga: “Cô không về nấu cơm à? Hay để tôi nấu chắc!“, Nga dập điện thoại. Dương vô cùng tức giận, anh ta gọi điện lại thì Nga đã tắt máy.

Tối hôm đó chỉ nghĩ vợ giận dỗi một chút nhưng đến nửa đêm tỉnh giấc vẫn không thấy Nga về. Bật điện thoại, Dương nhận được tin nhắn từ vợ.

“Anh! Khi anh trách móc em sao xào rau vàng thế, anh có từng nghĩ rau xào trong chảo đã rất xanh, nhưng chúng không đợi kịp một thìa muối nên mới vàng như thế? Khi anh trách móc em kém sắc, anh có từng nghĩ em ngày xưa cũng đã từng trẻ trung xinh đẹp? Chỉ tiếc là khi em giành hết cả tuổi xuân để hy sinh cho hôn nhân, cho gia đình nhỏ của chúng ta thì em lại gặp một người chồng không biết trân trọng yêu thương mình. Em biết là anh chán ghét em lắm rồi. Nếu đã như vậy, chúng ta ly hôn đi!“

Dương hoảng loạn, anh ta liên tục gọi điện cho Nga, nhưng điện thoại chỉ nhận được: “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được“.

Nửa đêm, người đàn ông nhìn tin nhắn của vợ và ngồi khóc, những giọt nước mắt hối hận muộn màng.

Nhiều người đàn ông không biết rằng, vợ mình tan làm về nhà chuẩn bị bữa tối vất vả biết nhường nào, nhưng anh ta chỉ biết kén cá chọn canh.

Nhiều người đàn ông không biết rằng, khi người vợ gặp khó khăn cần đến sự giúp đỡ của anh ta thì anh ta lúc nào cũng kêu mệt mỏi.

Ảnh:internet

Hôn nhân là gì?

Hôn nhân là lời hẹn ước hai người cùng hỗ trợ giúp đỡ cho nhau.

Hôn nhân là trách nhiệm vợ chồng cùng đồng cam cộng khổ!

Cô ấy gọi bạn một tiếng chồng, thì có nghĩa lúc cô ấy cần bạn phải là chỗ dựa của cô ấy.

Anh ấy gọi bạn một tiếng vợ, thì có nghĩa bạn phải luôn yêu thương chăm sóc anh ấy, cho tới khi hai người trở thành ông thành bà.

Hy vọng tất cả đàn ông đều hiểu rằng, người phụ nữ có thể vì bạn không ngại khó ngại khổ nhưng bạn tuyệt đối đừng làm cho cô ấy thất vọng khi cô ấy hy vọng nhất.

Theo ĐKN