Cô gái làng chơi 35 tuổi quyết định đi khách lần cuối để kiếm đứa con rồi giải nghệ, hơn 12h mới có khách tìm đến nhưng không phải như cô nghĩ
“Cứ nghĩ rằng, đêm nay kiếm được người khách để có thai kiếm đứa con đã là chuyện may mắn lắm rồi. Nào ngờ lại được anh… “Em… em đã 35 tuổi rồi, cả đời này chưa từng mơ đến chuyện có thể lấy chồng. Nhưng…”
Chỉ là, năm nay đã 35 tuổi, nhìn bản thân càng ngày càng già đi, cạnh tranh cũng ngày càng nhiều, ngoài kia có rất nhiều những đứa còn trẻ và xinh đẹp hơn mình. Biết mình đã già, Hà quyết định hôm nay sẽ đi khách lần cuối để kiếm đứa con rồi giải nghệ, cơ thể cô cũng đã quá mệt mỏi sau những chuỗi ngày làm việc vất vả rồi.
Nếu ai đó nói sao không tìm một người đàn ông mà bám lấy thì xin phép cho Hà được cười nhạt. Có thằng đàn ông nào lại dám lấy đĩ về làm vợ chứ, cô tự biết thân phận mình nên đương nhiên chẳng có ý định dám trèo cao để rồi phải ngã “dập cả mông”.
Giữ lấy cái suy nghĩ ấy, Hà dậm mạnh phấn để che đi những dấu vết của tuổi tác trên gương mặt mình, cô muốn đêm cuối cùng đi tiếp khách có thể tươm tất một chút, nếu may mắn… biết đâu lại có thể tìm cho mình được vị khách sộp nào đó thì sao?
Mà dù có không may thì cô vẫn muốn có thể chỉn chu một chút, dù cái nghề này luôn bị nhiều người coi khinh, rẻ rúng nhưng có nói thế nào thì cũng nhờ nó mà cả nhà cô có thể sống tốt suốt 15 năm qua.
Hà không hối hận vì đã lựa chọn nó, suốt 15 năm qua, đã có những lúc cô từng cảm thấy tiếc nuối, đã từng nói giá như… nhưng tất cả chỉ là viễn cảnh viển vông của quá khứ, còn hiện tại thì lại quá cay nghiệt từ giây phút đầu tiên cô bước vào cái nghề này cho đến tận phút cuối cùng khi muốn dứt ra khỏi nó.
Suốt cả buổi, mặc cho Hà có mời gọi như thế nào cũng chẳng có vị khách nào chịu mua cả. Cô thẫn thờ không biết đêm nay có thể thực hiện được dự định đó được không? Cho đến hơn 12 giờ, bỗng Hà nghe thấy tiếng một người đàn ông gọi mình, cố gắng nở nụ cười chuyên nghiệp nhất trong 15 năm hành nghề ra để gây ấn tượng với khách, nào ngờ:
– Chào anh, anh có muốn mua 1 đêm không? Em bán rẻ cho, cả tối ế ẩm quá.
– Không. Tôi không mua một đêm.
– Thế anh có chuyện gì? Nửa đêm nửa hôm, không mua một đêm của gái làng chơi thì tính ăn cướp à? Cả tối nay tôi không có mống khách nào nên không có tiền đâu. Đi cướp người khác đi.
– Tôi… tôi… Tôi không mua 1 đêm, tôi muốn mua 1 đời của em. Có được không?
Nghe anh khách đó nói vậy, Hà giật mình, anh ta đang nói cái quái gì vậy, mua 1 đời của gái làng chơi, tên đàn ông này bị điên à? Lôi điện thoại trong túi ra bật đèn pin để nhìn rõ mặt của người đàn ông đó thì Hà chết sững, hóa ra là Tài – anh xe ôm thuê trọ sát vách nhà cô.
Anh Tài hơn cô 5 tuổi, sống gần nhà 7 năm nên 2 người cũng khá thân thiết, một phần vì Hà cảm thấy anh không ác cảm với nghề nghiệp của cô nên cũng mở lòng với anh hơn. Nhưng, cô không hiểu, tại sao anh lại nói như vậy với mình…. cô ấp úng nói:
– Anh… anh nói cái gì vậy? Em là gái làng chơi đấy, chỉ bán 1 đêm, anh mua thì mua, đừng có nói linh tinh…
– Anh không nói linh tinh cũng không đùa cợt gì với em cả. Nếu lời anh nói là thật lòng, em có tin không?
– Sao có thể? Đàn ông các anh chẳng phải vẫn khinh thường hạng gái làng chơi sao? Đời nào lại chịu lấy đĩ về làm vợ.
– Đĩ thì sao chứ. Cũng chỉ là cái nghề mà thôi, có ai sinh ra là thích làm đĩ đâu. Do cuộc sống khó khăn quá, phải ra đường bươn chải để kiếm miếng cơm nên mới có những cô gái giống như em thôi.
– Nhưng chúng ta… anh là vì thích em sao?
– Đúng vậy, suốt 5 năm qua, anh thật sự đã rất thích em, Hà ạ. Anh biết mình chỉ là thằng xe ôm, nhà cũng chẳng giàu có gì nhưng tình cảm mà anh dành cho em là thật. Tuy chỉ là 1 2 câu chuyện vụn vặt kể từ ngày biết nhau nhưng anh nhận ra tâm hồn em thật sự rất thiện lương, chỉ là nó bị quá nhiều thứ làm tổn thương mà thôi.
– Hà… anh nhất định sẽ khiến em hạnh phúc hơn mọi cô gái trên đời, sẽ bù đắp những nỗi đau mà em phải chịu, sẽ ở bên cạnh bảo vệ cho em suốt cả đời này. Hôm nay, anh không mua 1 đêm mà sẽ mua 1 đời của em, đi theo anh được không?
Nghe Tài nói những lời đó với mình mà Hà nghẹn ngào, cô không ngờ đêm cuối cùng hành nghề lại có thể nhận được lời đề nghị quá đỗi bất ngờ, quá đỗi khó tin như thế này.
Cứ nghĩ rằng, đêm nay kiếm được người khách để có thai kiếm đứa con đã là chuyện may mắn lắm rồi. Nào ngờ lại được anh… “Em… em đã 35 tuổi rồi, cả đời này chưa từng mơ đến chuyện có thể lấy chồng. Nhưng, nếu những lời anh nói là thật, vậy thì để em mơ 1 lần đi. Chúng ta khổ cùng khổ, đói cùng đói, có anh ở bên, còn điều gì quý giá hơn chứ”.
Ôm chặt lấy Tài nghẹn lòng, cô không thể ngờ cô gái với những năm tháng nhơ nhớp như mình lại vẫn có 1 người đàn ông chịu chấp nhận và tình nguyện ở bên suốt cả đời. Đêm nay, cô chỉ tính bán 1 đêm, nào ngờ, lại có người muốn mua cả 1 đời.
Theo Thể Thao Xã Hội