Khi chứng kiến cuộc sống của “Hoa hậu Thùy Dung”, bạn sẽ phẫn uất gấp nhiều lần NSƯT Chí Trung
Dù mọi cử động còn rất khó khăn, nhưng Thùy Dung đã cố gắng làm việc, kiếm thêm tiền đỡ đần cho mẹ.
Ngay sau khi danh hài Chí Trung lên tiếng kêu gọi mọi người chung tay giúp đỡ cô gái trẻ mà anh đặt cho biệt danh “Hoa hậu Thùy Dung” – người từng bị chồng dội xăng đốt đến hủy hoại hình hài, chúng tôi tìm về nhà em tại Mã Lai – Chàng Sơn – Thạch Thất (Hà Nội).
Giữa những căn nhà cao tầng xây kiên cố vững trãi của ngôi làng nổi danh với nghề mộc, nơi Thùy Dung và mẹ đang sống nhỏ bé, lụp xụp, bạc bơ bạc phếch. Sàn nhà thấp hơn mặt đường đến cả 30-40 cm. Trong nhà, vật có giá trị nhất chỉ có cái tủ lạnh đặt ở góc nhà, chiếc tivi cũ và vài cái quạt đã tróc sơn.
Ngôi nhà không bật điện, tối om. Dung ngồi trên chiếc chiếu đặt giữa nhà, loay hoay với công việc buôn bán online.
Nở nụ cười chào chúng tôi, Dung kể, sau khi danh hài Chí Trung chia sẻ hoàn cảnh của cô trên Facebook, công việc buôn bán thuận lợi hơn rất nhiều. Trước kia chỉ thi thoảng mới bán được hàng, nhưng mấy hôm nay Dung tới tấp trả lời điện thoại. Người hỏi mua, người hỏi thăm, người động viên, giúp đỡ…
Đôi bàn tay co quắp của Dung lúc thì ấn trả lời điện thoại, lúc đọc tin nhắn trên máy tính, lúc thì ghi đơn. Chốc chốc lại ra “kho hàng” để gói xếp đồ gửi cho mọi người.
“Kho hàng” của Dung là một góc nhỏ trong căn nhà với lỉnh kỉnh những món đồ lặt vặt phục vụ đời sống gia đình: cái kệ đựng son phấn, mũ đi nắng, đồ chơi trẻ con…
Dung kể, cô mới làm công việc này được khoảng 1 tháng rồi. Dù kinh doanh chưa lâu nhưng Dung cũng được mọi người ủng hộ mua giúp nhiều. “Em nằm ở nhà mãi cũng chán chị ạ, em lên mạng để tìm tòi, rồi nảy ra ý định làm cái này. Như em bây giờ cũng chẳng đi làm gì được nữa, ai người ta nhận, nên chỉ làm được như thế này thôi”, Dung tâm sự.
Với một người bình thường, công việc bán hàng online này chắc không nhiều khó khăn, vất vả. Nhưng với một người mang tỉ lệ thương tật đến 80% như Dung, thì ngay cả việc điều khiển được điện thoại, gói cẩn thận được bọc hàng… cũng rất khó nhọc.
Chưa kể, để kiếm thêm được 1 chút thu nhập, Dung còn tự đi vận chuyển hàng (ship), lấy công làm lãi. Mẹ Dung kể, mấy hôm trước đi ship hàng, Dung bị ngã xe, phải nằm nhà mất mấy hôm. Cơ thể vốn đã đau yếu chi chít những vết sẹo vừa lành, lại có thêm những vết sẹo mới.
Nhìn cô con gái đôi bàn tay còn không duỗi được thẳng, không vắt được cái khăn mặt, không tự tắm được cho mình… điều khiển chiếc xe máy đi lại trên đường đông đúc nguy hiểm, bà xót xa vô cùng.
Thế nhưng, một phần vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, phần vì muốn Dung được làm việc cho khuây khỏa đầu óc, nên bà cũng chỉ biết dặn con phải cẩn thận.
Sức khỏe của mẹ Dung cũng không tốt nên không làm được việc nặng nhọc, bà chỉ nhận vót đũa cho người ta và nhận 20-30 nghìn/ngày công. 2 mẹ con chi tiêu tằn tiện, rau cháo qua ngày.
“Còn nhìn được mặt con đã là hạnh phúc rồi cô ạ. Tôi đã tưởng là mất con rồi. Các bác sĩ nói 90% không cứu được. May mà ông trời còn thương, còn cho mẹ con nương tựa vào nhau sống tiếp. Giờ sướng khổ nào tôi cũng chấp nhận”, mẹ Dung tâm sự.
Mấy ngày hôm nay trời nóng, những vết thương của Dung hoành hành dữ dội hơn. Không đau, nhưng ngứa. Suốt cả buổi trò chuyện Dung gãi không ngớt.
Đêm đến, mẹ Dung lại nằm bên xoa nắn cho con gái để Dung thấy dễ chịu hơn. Đôi bàn tay mẹ từng vuốt ve làn da của một cô gái xinh đẹp nõn nà bà dứt ruột đẻ ra chăm bẵm nuôi nấng, giờ sờ lên những tảng sẹo nhấp nhô, khô sần, đau nhói.
Hơn 1 năm trôi qua, không đêm nào bà không nằm mơ thấy hình ảnh con gái mình kêu gào trong đám lửa ngùn ngụt cháy. Tận mắt chứng kiến, bà càng lâu quên, càng xót đau…
Bà tâm sự, bà từng có ý định bán ngôi nhà này đi để có tiền lo cho Dung điều trị. Các bác sĩ nói nếu phẫu thuật thành công thì gương mặt con gái cũng sẽ đỡ được phần nào. Thế nhưng bán nhà xong 2 mẹ con cũng không biết ở đâu, còn chỗ đi về của các cháu ngoại nữa. Hiện nay 2 con gái của Dung sống với ông bà nội, nhưng cuối tuần lại đón về nhà ngoại chơi với mẹ.
2 cháu gái (một 4 tuổi, một 2 tuổi) cũng là nỗi canh cánh trong lòng bà. Còn quá nhỏ tuổi mà bố thì ngồi tù không biết bao giờ mới về, mẹ thì bệnh nặng.
Nghĩ nhiều nhưng cũng chẳng làm được bao nhiêu vì sức người có hạn. Bà chỉ mong mình mạnh khỏe để lo cho con, mong con gái sớm hồi phục để tự lo được cho bản thân, rồi còn đón các cháu về để chăm sóc. Chẳng gì bằng mẹ con, bà cháu được gần gũi chăm sóc nhau.
Thôi thì còn nước còn tát, được đến đâu hay đến đó, ông trời không phụ lòng người có tâm, và tấm lòng nhân ái trên thế gian còn nhiều lắm.
Chúng tôi tin qua lời kêu gọi của danh hài Chí Trung, qua sự chung tay giúp đỡ của cộng đồng, Thùy Dung sẽ sớm có đủ tiền để phẫu thuật mặt, có công việc ổn định, đón các con về đoàn tụ.
Tôi chợt nghĩ đến hình ảnh cô con gái 2 tuổi của Thùy Dung có thể vuốt má âu yếm cô, mà không hét lên câu nói trái tim người mẹ đau nhói – “Con sợ lắm”…
"Xin lưu ý rằng, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và nên được coi là một nguồn tài liệu tham khảo chính xác."