Con đi mẫu giáo bị xướt mặt, phụ huynh làm ầm ĩ cả trường và 1 lời tỉ tê thấu tận tim của các cô
Chiều qua đi đón con, em tình cờ chứng kiến một vụ to tiếng ngay tại cổng trường.Phụ huynh của một bé trong trường đón con về, thấy trên mặt con có vết xước, 1 vết ngay mắt, 2 vết ngay miệng và 1 vết ngay mũi. Có lẽ xót con nên chị này không cần biết chuyện ra sao, bế xốc con thẳng đến phòng hiệu trưởng gào oang oang:
– Các cô coi, trông con nít kiểu gì mà để con người ta xước mặt, xước mày hết trơn như vậy? Vết này chỉ có các cô dùng bạo lực đánh cháu thì mới ra nông nỗi chứ làm gì còn lý do nào khác?
– Chị ơi, chị bình tĩnh nghe em giải thích! – Cô giáo điềm tĩnh xoa dịu phụ huynh.
– Con cô bị như vậy cô có bình tĩnh được không? Cô mà trả lời không ra ngô ra khoai là tôi sẽ gọi công an tới làm việc đấy, đừng nghĩ tôi hù đọa suông!
– Em xin lỗi nhưng chị có thể nghe giải thích được không? Đồng ý là bên em có trách nhiệm trong chuyện này và phải xin lỗi gia đình nhưng những vết đó là do bị bạn cào chứ không cô giáo nào ở đây đánh cháu cả. Bé đó tên N.K. Ngày thường bé rất hiền nhưng không hiểu sao hôm nay lại đánh bạn như vậy. Em có hỏi bé thì bé nói do bạn đưa tay lên móc mắt bé, làm bé không ngủ được nên mới cáu và đánh lại. Chuyện là vậy đó chị! Mong chị thông cảm cho các cô!
– Thế tại sao cô giáo đâu mà lại để bọn trẻ đánh nhau đến nông nỗi này. Nếu không phải các cô vô tâm thì chắc có tâm quá nên con tôi mới bị như vậy phải không? Thôi, không cần giải thích, tôi nghe đủ rồi.
Nói rồi, vị phụ huynh đùng đùng bỏ đi, mặc cho cô giáo xin lỗi mãi. Cả khu xóm, nghe tiếng ồn ào cũng nhiều chuyện ra hóng, khiến các cô ai nấy cũng khó xử. Một cô giáo trong đó, mắt đỏ hoe, ngân ngấn khóc. Đó là cô giáo chủ nhiệm của cậu bé vừa được mẹ dắt ra khỏi lớp.
…
Khi chuyện lắng dần, em lân la hỏi cô giáo chủ nhiệm của con em (vì em cũng khá thân với cô) để biết tình hình. Được nghe cô kể mọi chuyện và tâm sự những đau đáu trong nghề mà muốn rớt nước mắt theo các mẹ ạ!
Cô nói “Chị không biết đâu, những phụ huynh thông cảm cho tụi em thì ít chứ nhìn tụi em bằng con mắt coi thường thì nhiều. Sau mấy vụ bạo hành trẻ mẫu giáo được đưa lên mặt báo, trong mắt mọi người cái nghề giáo viên mầm non như tụi em bị rẻ rúng hơn hẳn. Có những chuyện trên trời dưới đất, bọn em còn chưa hay thì phụ huynh đã biết.
Có hôm, một phụ huynh đến mắng vốn con họ ở trường bị bỏ đói, không cho ăn, cho uống. Giải thích thế nào họ cũng không chịu nghe rồi còn đòi rút hồ sơ. Sau hỏi ra thì mới biết con họ kể và họ tin “Con nít không bao giờ nói dối!”. Đến khi nhà trường đưa cho họ xem lại camera thì họ mới im. Nhưng sau đó cũng rút hồ sơ đi mà không xin lỗi lấy một lời.”
Trong buổi nói chuyện, một cô giáo trẻ ngồi gần đó, được lời như cởi tấm lòng cũng rầu rầu chen vào tỉ tê: “Một ngày cô giáo mầm non tụi em trông đến hơn 20 bé. Sáng ra cho ăn sáng xong, rửa mặt cho từng em, bê hàng chồng tô chén, xếp hàng chục cái ghế để kịp chạy ra cho các con tập thể dục. Đang chơi, đang học, bé nào tè bậy, ị bậy hay nôn trớ cũng phải ngưng lại để dọn dẹp, giặt giũ, lau chùi. Nhiều lúc đâu thể quán xuyến hết nên cũng bé này ghẹo bé kia.
Lỡ trầy xướt một chút là lo bắn người vì sợ phụ huynh bảo đánh con họ, rồi chụp hình đưa lên mạng tố giác. Họ đâu có biết cô giáo bọn em đâu phải ai cũng muốn dùng bạo lực với học sinh. Tụi em cũng thương các cháu như con mình, cũng sợ làm đau các cháu lắm chứ! Vậy mà có bé bị xướt một tẹo là bọn em bị mắng chửi xối xả, nào là vô trách nhiệm, thiếu lương tâm. Bị phụ huynh xúc phạm như thế nhiều lúc làm cái nghề này tủi bật nước mắt, muốn bỏ cho xong. Nhưng trong số bọn em cũng nhiều chị, nhiều em yêu nghề, bỏ rồi cũng làm lại”.
Nhìn hai cô giáo trẻ đau đáu nhìn ra cửa, mắt ngấn nước mà thấy thương!
Đâu cũng vậy, nghề gì cũng vậy, con sâu làm rầu nồi canh nên nhiều người có tâm cũng thành ra mang tiếng oan. Các cô giáo mầm non đứng lớp cũng phải gánh lấy tiếng hôi của một số ít người mang danh giáo viên mầm non giữ trẻ để hành hạ. Để rồi phụ huynh bây giờ nhìn họ cũng phải e dè như cảnh giác kẻ xấu. Con có chuyện gì cũng đem đổ hết tội lên đầu cô. Nhiều khi về nhà chơi, bị té bầm mình, mẹ không biết cũng nghi ngờ cô bạo hành. Mang tiếng là vậy nhưng đồng lương các cô nhận mỗi tháng cũng chỉ 3-4 triệu, một phần rất nhỏ so với đồng lương của rất nhiều ngành nghề khác.
Nói đến đây chắc các mẹ hiểu cái khó, cái khổ của các cô thế nào. Viết ra những dòng này, em chỉ mong các mẹ nếu ai còn định kiến với cô giáo mầm non thì xin xóa đi cho để nhìn họ với cái nhìn công tâm hơn. Giáo viên mầm non cũng là một nghề như bao nghề nhưng trên hết đó là nghề nuôi dưỡng nhân cách của một đứa trẻ thuở ban sơ. Vì vậy, xin hãy cho họ được hãnh diện với nghề mà thay bố mẹ dạy dỗ các con khi bố mẹ còn mải miết cắm đầu vào công việc mưu sinh nha!
Nguồn:WTT