Dẫn vợ đi liên hoan nhưng thấy vợ ăn mặc xấu quá liền vất cho 400 ngàn bảo đi mua cái váy tử tế mặc vào, 30 phút sau vợ quay lại khiến cả nhà hàng náo loạn

Đưa tôi bế con cho rồi bắt xe ôm ra ngoài chợ mua cái váy mặc vào. Biết thế này cho ở nhà là xong, tới đây xấu mặt tôi.

Vợ Đại vốn là cô gái cùng quê với anh. Năm Đại nhận được học bổng đi du học toàn phần thì mẹ ở nhà mắc bệnh, anh không có bố mẹ một mình nuôi anh khôn lớn nên lúc biết mẹ mắc bệnh Đại đã định bỏ học quay về, dù khi đó chỉ còn nửa năm nữa là kết thúc. Nhưng mẹ Đại gàn con:

– Mẹ ốm hơn 1 năm nay rồi nhưng mẹ giấu con, giờ khỏe rồi mẹ mới nói đấy chứ. Nguy hiểm đã qua cả rồi, mẹ cứ tưởng chết mà không thấy mặt con cơ, nhưng may có cái Thoa chăm sóc cho mẹ nên mẹ có thể chờ con trở về rồi. Mẹ con mình mang ơn nó.

– Thoa là ai hả mẹ??

– Đó là cô gái mồ côi làm bún ở làng bên ấy con à. Hôm đó nó đi bán bún qua nhà mình và đã nhìn thấy mẹ nằm vật ở sân nên mới hô hào mọi người đưa đi viện. Sau đó thấy mẹ một thân một mình nên nó tình nguyện ở lại cùng chăm sóc con ạ.

Đại vui mừng tột cùng đúng là mẹ mình ăn ở hiền lành nên mới gặp được người tốt như vậy. Đi du học về Đại được 1 công ty nước ngoài nhận vào làm với mức lương khá cao. Anh định đón mẹ lên thành phố sống cùng rồi tính chuyện lập gia đình. Số tiền làm thêm trong khi đi du học Đại đã có thể mua được 1 căn chung cư nhỏ rồi. Nhưng không ngờ ngày về đón mẹ lên thì mẹ bảo:

Con phải đưa cả cái Thoa lên thì mẹ mới chịu đi. (Ảnh minh họa)

– Con phải đưa cả cái Thoa lên thì mẹ mới chịu đi.

– Sao vậy mẹ, con định sẽ biếu cô ấy 1 khoản tiền để cô ấy làm ăn ở quê coi như là cảm ơn thời gian qua đã chăm sóc mẹ.

– Không được, mẹ muốn con đưa nó đi. Mẹ đã muốn hỏi nó làm vợ cho con rồi, hơn 1 năm qua nó chăm sóc mẹ chu đáo và thương mẹ như mẹ đẻ. Con cũng chưa cưới vợ, mẹ muốn nó làm dâu nhà ta.

Từ chối mãi không được, lại là đứa con có hiếu nên cuối cùng Đại đành chấp nhận đưa cả mẹ và Thoa lên thành phố. Tuy nhiên Đại không đăng kí kết hôn với Thoa, anh nói thẳng với cô rằng khi nào mẹ mất thì 2 người giải phóng cho nhau nên không muốn bị giấy hôn thú ràng buộc. Còn giờ cứ sống như vợ chồng cho mẹ anh vui, anh cũng sẽ yêu thương và chăm sóc cho cô.

Thoa bằng lòng cũng vì thương mẹ Đại. Cô cũng chỉ mong có 1 đứa con để sau này già có chỗ dựa. Bản thân cô là đứa trẻ mồ côi cũng chẳng mong gì được hơn thế. Về ở với nhau được 1 năm thì Thoa có bầu Đại lúc này đã lên chức trưởng phòng có ô tô riêng nhưng chưa bao giờ anh chở vợ ra ngoài vì sợ mọi người biết anh thành đạt như vậy mà vợ chỉ là cô gái quê thất học.

Thoa an phận ở nhà nội trợ chăm mẹ chồng. Cô sinh con được 6 tháng thì mẹ chồng mất, Thoa biết đã tới ngày chồng bắt cô rời khỏi căn nhà này và cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý. Tuy nhiên Đại nói sẽ để Thoa ở đây tới khi con 2 tuổi cứng cáp thì mới bắt cô đi, Đại sẽ xây nhà cho 2 mẹ con ở quê và hàng tháng chu cấp tiền cho cô nuôi con đầy đủ.

Hôm ấy công ty Đại liên hoan mừng sinh nhật công ty 10 tuổi, tổ chức rất hoành tráng và bắt nhân viên phải đưa gia đình đi. Đại hôm ấy không thể nào không cho Thoa đi được nên đành phải cho 2 mẹ con đi. Thoa thì bao lâu nay có ra ngoài đâu nên chẳng hề có váy áo hàng hiệu, cô chọn mãi mới được 1 bộ quần áo mình mua 2 năm trước mặc vào.

Đại cũng chẳng đẻ ý tới vợ lắm vì anh vẫn nghĩ vợ anh người quê thì xấu sẵn rồi sao sánh được phụ nữ thành phố nên cứ thế lái xe đưa vợ đi. Tuy nhiên tới nơi thấy chị em phụ nữ ai ai cũng váy áo xinh xắn lộng lẫy trong khi vợ mình thì diện bộ quần áo lỗi mốt nhàu nhĩ. Đại liền vất cho vợ 400 ngàn rồi bảo:

– Đưa tôi bế con cho rồi bắt xe ôm ra ngoài chợ mua cái váy mặc vào. Biết thế này cho ở nhà là xong, tới đây xấu mặt tôi.

Nói rồi Đại bế con quay vào trong mặc vợ tự kiếm xe ôm đi. Mà thực lòng là anh muốn vợ đi lạc luôn cũng được chứ vợ xấu xí thế quả thực anh ngại vô cùng. Nhưng rồi 30 phút sau, ngay sát giờ bữa tiệc sinh nhật bắt đầu thì Thoa quay trở lại. Tất cả mọi người của công ty có mặt ở nhà hàng ồ lên 1 tiếng rõ to.

Ảnh minh họa

Thoa bước vào trong sự ngạc nhiên tột độ của mọi người, thậm chí có người còn tưởng nhầm cô là ca sĩ T.L do công ty mời tới biểu diễn. Thoa tới bên chồng nhẹ nhàng:

– Anh đưa em bế con cho.

– Cô… Cô là ai??

– Em Thoa đây mà. Anh không nhận ra em sao?? Em không đi mua váy mà chỉ định vào cửa hàng trang điểm thôi, nhưng trang điểm xong chị chủ lại cho em mượn bộ này bảo em mặc bộ này mới xứng. Chị ấy nói cho mượn không lấy tiền nhưng em bảo chồng em có tiền trả mà, lát anh chở em qua trả tiền thuê bộ váy này nhé.

– Ừ…

Cả buổi Đại cứ ngây người ra nhìn vợ, mà không chỉ anh rất nhiều nhân viên nam cũng lén nhìn trộm Thoa. Có đồng nghiệp còn rỉ tai Đại: “Vợ đẹp thế này hèn chi giấu kĩ thế”. Đại không thể ngờ được chỉ cần trang điểm và ăn mặc đẹp vào thì vợ anh trở nên xinh muôn phần, vậy mà mấy năm qua anh cứ hờ hững.

Tối ấy Đại nắm chặt tay vợ: “Anh xin lỗi vì thời gian qua đã không phải với em. Mai vợ chồng mình đi làm đăng kí kết hôn em nhé”!!
Theo Thể thao xã hội