Chồng vô sinh thấy vợ nôn khan suốt ngày bèn sinh nghi bỏ thuốc phá thai vào cơm của vợ và sự thật rùng mình phía sau
Nhìn vẻ mặt hân hoan của vợ, Trung điếng người. Anh bị vô sinh thì sao vợ anh lại có bầu được nhỉ? Trung nhìn vợ mà xót xa, không lẽ vì muốn có con quá mà vợ anh đã phản bội anh ư?
Trung thẫn thờ cầm tờ giấy khám từ bệnh viện về mà lòng rối bời. Thì ra bấy lâu nay vợ anh không thể có con là vì anh ư? Trung đọc đi đọc lại tờ kết quả xét nghiệm, hai chữ “vô sinh” nó cứ ám ảnh lấy tâm trí anh. Trung quá yêu Thanh, nếu như Thanh biết anh bị vô sinh thì có khi Thanh sẽ bỏ đi với người đàn ông khác cũng nên.
Thế là Trung quyết định giấu vợ. Anh vo tròn tờ giấy kết quả rồi ném vào một bãi rác trên đường về nhà. Vào đến nhà, thấy vợ đang nấu ăn, Trung chạy đến ôm vợ rồi hôn lên tóc Thanh, đoạn nói:
– Để anh giúp em một tay nào.
– Anh đi đâu về muộn thế?
– À, anh có cuộc họp. Để đấy anh nấu cho, em vào tắm đi.
– Thôi, đợi ăn xong rồi tắm. Mà tối nay anh nhớ lịch đấy nhé. Hôm nay anh có uống rượu không đấy?
– Anh đâu có uống, anh vẫn nhớ lịch sản xuất em bé của vợ chồng mình mà.
Thanh nhìn chồng, mắt cô ánh lên một vẻ mãn nguyện. Trung giỏi giang, thương vợ và không gái gú, cờ bạc gì. Cô chỉ hơi buồn một chút vì đã cưới nhau 3 năm rồi mà vợ chồng cô vẫn chưa có con mà thôi, nhưng hai vợ chồng Thanh sống với nhau rất hòa thuận, cô không từ bỏ hy vọng, cô chỉ nghĩ rằng ông trời chưa cho con cô đến với cô mà thôi.
Bẵng đi 3 tháng sau, Trung mới ngớ người khi thấy cứ đến bữa cơm là vợ anh lại chạy vào toa lét nôn thốc nôn tháo. Thanh cũng không thể đứng bếp nấu cơm vì cô bảo rằng cứ ngửi thấy mùi đồ ăn là cô không chịu được. Thanh nói với chồng:
– Anh ơi, có khi là em nghén rồi cũng nên. Hay em đi mua que thử nhỉ?
– Nghén đâu mà nhanh thế, tháng này mình nhỡ lịch mà.
– Thôi cứ mua que về thử, em cũng nghĩ là có rồi ấy, em thấy khác lắm.
Nhìn vẻ mặt hân hoan của vợ, Trung điếng người. Anh bị vô sinh thì sao vợ anh lại có bầu được nhỉ? Trung nhìn vợ mà xót xa, không lẽ vì muốn có con quá mà vợ anh đã phản bội anh ư? Trung đau khổ lắm, anh không muốn Thanh rời bỏ anh. Thế là hôm đó, Trung nghĩ ra một cách.
Trung ra hiệu thuốc, hỏi mua loại thuốc phá thai rồi bí mật trộn vào cơm cho vợ ăn. Thanh không biết gì cứ ăn ngon lành, đến đêm, cô ôm bụng quằn quại, Trung thấy thế cũng hoảng, gọi cấp cứu vào viện. Bác sỹ thông báo vợ anh bị sảy thai ngay sau đó.
Thanh khóc nhiều lắm, cô bảo đây là đứa con mà cô đã chờ đợi từ mấy năm nay. Trung thấy thế cũng thương vợ lắm nhưng thà như thế còn hơn là để vợ anh sinh con cho người đàn ông khác và bỏ anh mà đi. Trung ôm vợ vào lòng, an ủi rồi bảo rằng không có đứa con này, thì sẽ có đứa con khác, không việc gì phải đau khổ.
Ngày thứ hai, đang chăm vợ bỗng Trung nhận được một cuộc điện thoại. Anh sững sờ khi nghe đó chính là bác sỹ đã khám vô sinh cho mình. Anh ta nói rằng thật lòng xin lỗi Trung vì hôm đó đã đưa nhầm kết quả cho anh vì cũng có người cùng tên. Trung điếng người khi nghe bác sỹ bảo rằng anh không bị vô sinh.
Điện thoại trên tay Trung rơi xuống, anh cảm giác như sét đánh ngang tai mình vậy. Trung ngồi thụp xuống đất, có khi nào chính tay anh đã giết con của chính mình không? Ý nghĩ đó khiến anh rùng mình. Trung chạy vào phòng vợ nằm, nhìn thấy vợ nhợt nhạt, nước mắt cứ rơi lã chã thì Trung cũng bật khóc.
Sau hôm đó, bác sỹ bảo rằng Thanh sẽ khó có con vì đã bị sảy thai. Trung nghe tin mà rùng mình. Nếu như Thanh biết rằng chính tay anh đã bỏ thuốc phá thai vào cơm cho vợ ăn thì không biết hạnh phúc của anh sẽ như thế nào đây.
Từ hôm ở bệnh viện về, Thanh cứ như người điên, cứ lúc cười lúc nói không rõ nguyên nhân. Trung choáng quá, anh không ngờ rằng vợ mình lại bị ảnh hưởng nặng nề đến vậy. Kể từ hôm đó, Trung toàn phải ở nhà để phục vụ vợ. Anh không ngờ rằng mình lại phải chịu đựng cái kết thảm khốc như thế, giờ đây vợ thì nửa điên nửa dại, con thì không thể có. Giá như Trung sáng suốt, suy nghĩ cẩn thận và đừng hành động sốc nổi như thế thì có lẽ, cuộc sống của vợ chồng anh đã khác.
Nguồn:Phụ nữ sức khỏe