Hy hữu chuyện thật như đùa: Vợ lấy chồng mới rồi cùng nhau chăm sóc chồng cũ bị liệt
Chuyện tình éo le này khiến nhiều người vừa ngỡ ngàng vừa xúc động. Ngỡ chỉ có trong phim hoặc truyện cổ tích, hóa ra ở đời thực nghĩa tình vợ chồng lại bao la đến vậy.
Không cần phải tận mắt chứng kiến, chỉ cần bạn nghe về việc hai người đàn ông và một người phụ nữ sống cùng mái nhà, chăm sóc lo lắng cho nhau cũng đủ khiến bạn không thể tin nổi. Tuy nhiên, đây lại là câu chuyện có thật tại tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc.
Chị là Tạ Tập Bình, người phụ nữ bình dị và chất phác như bao người khác. Chị sinh ra và lớn lên trong một gia đình nhà nông. Lúc nhỏ chị học rất giỏi và được tuyển thẳng vào đại học. Tuy nhiên vì gia đình nghèo, đông anh em nên chị đành gác lại việc học mà đi kiếm tiền phụ cha mẹ. Bôn ba bao nhiêu năm trời cuối cùng chị cũng quay về lại quê làm việc đồng áng, sống bình dị qua ngày. Chị kết hôn với người đàn ông cùng quê, cũng là bạn “thanh mai trúc mã” từ nhỏ là anh Đồ Tập Hành. Hai vợ chồng tuy nghèo khó nhưng sống vô cùng hạnh phúc. Đến năm 1997, chị sinh con gái đầu lòng, còn anh vì có thêm thành viên mới nên đành bỏ xứ làm công nhân ở Sơn Tây để kiếm tiền nuôi gia đình.
Tháng 3/2002, anh Đồ bất ngờ bị tai nạn lao động và liệt nửa thân dưới. Công ty chỉ trả tiền bồi thường 40 ngàn NDT (khoảng hơn 130 triệu đồng) rồi bỏ mặc anh tự về quê dưỡng bệnh. Khi đó, đứa con gái lớn của anh 5 tuổi, còn chị Tạ đã sinh thêm đứa con trai vừa đầy tháng.
Vốn là gia đình khó khăn thiếu thốn, thêm bệnh tình của anh Đồ khiến gia đình ngày càng kiệt quệ hơn. Tất cả mọi chuyện đều đè lên đôi vai mỏng manh của chị Tạ. Ngày ngày, chị Tạ và hai con đều thay phiên nhau chăm sóc cho anh Đồ, hai đứa con tuy nhỏ nhưng rất hiểu chuyện và hiếu thảo với bố mẹ. Vì gia đình quá khó khăn nên mấy đứa nhỏ cũng không thể tới trường, nghẹn nghèo chia sẻ trong nước mắt, anh Đồ tự giận bản thân mình: “Nhìn con không thể đến trường, tôi không thể ngủ được. Trong lòng vô cùng áy náy, việc không thể nuôi chúng ăn học nên người là điều khiến tôi hối tiếc nhất trong cuộc đời”.
Công ty anh Đồ có thể bạc tình bạc nghĩa, nhưng đồng nghiệp của anh thì không. Họ vẫn lui tới hỏi han tình hình sức khỏe và giúp đỡ gia đình anh rất nhiều thứ. Trong đó, có một người tên Lưu Tông Khuê, quê ở Hàn Dương, người này cũng là đồng nghiệp thân thiết của anh khi làm việc ở Sơn Tây. Anh Lưu là người sống có tình có nghĩa, anh từng trải qua cuộc hôn nhân bi đát khi người phụ nữ anh yêu ôm hết tài sản và bỏ rơi anh. Sau vết thương đó, anh Lưu vẫn sớm tối một mình. Anh Lưu rất quan tâm anh Đồ, bình thường không có việc bận anh thường hay đến nhà trò chuyện với anh Đồ và cùng chị Tạ chăm sóc cho anh.
Cảm kích tấm chân tình mà anh Lưu dành cho mình, anh Đồ nghĩ cũng đã đến lúc đền đáp lại. Bên cạnh đó, anh Đồ cũng không muốn trở thành gánh nặng cho vợ nên cuối cùng anh đã quyết định ly hôn với vợ và tác hợp cho vợ cùng anh Lưu nên duyên vợ chồng. Câu chuyện ngỡ như vô cùng phi lý nhưng lại là quyết định của anh Đồ. Ban đầu, cả anh Lưu và chị Tạ đều không đồng ý, nhưng sau khi nghe anh Đồ trải lòng thì hai người đã thấu hiểu. Chưa cần biết là anh Lưu và chị Tạ có hợp nhau không, nhưng điểm chung của hai người chính là đều muốn chăm sóc cho anh Đồ.
Cuối cùng, anh Lưu và chị Tạ đã trở thành vợ chồng hợp pháp. Nhân viên của Cục Dân chính đã vô cùng xúc động trước chuyện tình éo le này nên đã đẩy nhanh thủ tục giấy tờ, hoàn thành tâm nguyện của anh Đồ. Khi được hỏi về cảm xúc về sự tình éo le này , anh Đồ vui vẻ nói: “Tôi chẳng nghĩ ngợi nhiều, vì càng nghĩ sẽ càng rối, nên cứ sống đơn giản nhất có thể, hãy nghĩ theo hướng tích cực, cuộc sống dễ thở hơn nhiều”.
Sau khi về chung một nhà, 3 người họ sống với nhau rất chan hòa. Anh Lưu và chị Tạ có thêm một cậu con trai, 3 người lớn, 3 đứa trẻ sống hòa thuận vui vẻ qua ngày. Chị Tạ vẫn công việc cũ, chăm sóc cho chồng cũ như xưa, chỉ khác là có thêm chồng mới đỡ đần mọi việc. Còn anh Lưu là trụ cột gia đình, anh ra ngoài làm việc kiếm tiền nuôi các con và chăm sóc vợ cùng người bạn chí cốt. Cuộc sống tuy còn nhiều khó khăn, nhưng tất cả mọi người đều mãn nguyện và hài lòng với chúng.
Theo Trí Thức Trẻ
"Xin lưu ý rằng, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và nên được coi là một nguồn tài liệu tham khảo chính xác."