Hỡi những kẻ thứ 3… Yêu chồng người khác, được gì ngoài những tạm bợ?
Anh ta có thể đến hôm nay, cũng có thể ra đi vào ngày mai. Đời đàn bà là để làm nhà của đàn ông, chứ nào chỉ là phòng trọ kẻ đến người đi?
Vai gầy của bạn tôi run lên không dứt. Dáng hình gầy gò của cô ấy như đổ dài trên bất lực và tủi hổ. Giọng bạn tôi như nhạt dần trong tiếng nấc. Bạn tôi hỏi: “Có cách nào để cướp chồng của người khác mà ít tàn nhẫn nhất không?”.
Tôi lặng người. Câu hỏi đó của bạn tôi, cả thiên hạ này nào ai muốn trả lời? Tình cảm của bạn tôi, cả thế gian này nào ai không dè bỉu phỉ mắng? Tình yêu tội lỗi ấy đã đến mức nào để bạn tôi hay bao phụ nữ ngoài kia bằng lòng rút cạn hết thảy hạnh phúc và phẩm hạnh của bản thân để trả giá?
Tôi đã hỏi bạn tôi, thứ hạnh phúc phải đi giành giật với người khác thì có thể tồn tại được bao lâu? Khi đàn ông khiến ta phải vứt bỏ cả lòng dạ để giữ lấy họ thì có còn xứng đáng? Bạn tôi im lặng. Nhưng biết rõ cô ấy đã luôn có câu trả lời của mình. Tôi hiểu đàn bà có mạnh miệng hơn thua với ai ở đời thì vẫn chỉ mang lòng dạ yếu đuối.
Vì vậy mà buông bỏ không nổi, mà đau thương không dứt. Bạn tôi đã dày vò chính mình khi vừa muốn được yêu một kẻ không nên yêu, vừa không đành lòng tổn thương một gia đình nhỏ. Đó là sự dằn vặt bấu víu của một người đàn bà chỉ muốn được yêu thương, mặc tội lỗi, kệ lẽ đời. Nhưng chẳng ai nhìn thấy sự giằng xé tội nghiệp của cô ấy. Muôn đời người ta chỉ biết rằng, cô ấy yêu một người đàn ông đã có gia đình, như vậy đã là sai rồi…
Tôi luôn quan niệm, tình yêu không bao giờ sai cả. Tình cảm có thể khó làm chủ, nhưng yêu hay không yêu lại do chính ta lựa chọn. Sai chính là ở sự lựa chọn nơi ta gửi gắm tình yêu. Và yêu chồng của người khác, chưa khi nào là sự chọn lựa đúng đắn. Dù biết rằng mọi thứ hạnh phúc trên thế gian này đều phải trả giá.
Nhưng cái giá cho việc thương người đã có gia đình luôn là một cái giá đắt, quá đắt. Bạn phải trả giá bằng danh dự, nhân phẩm, cả hạnh phúc của chính mình. Sự lựa chọn này đắt tới mức để bạn phải đánh mất chính mình? Tình yêu cần hy sinh, nhưng hy sinh vì một điều ngay từ đầu đã không thuộc về bạn, liệu có đáng?
Nên hiểu, yêu chồng của người khác thì ngay từ đầu bạn đã không là duy nhất với anh ta. Anh ấy có thể nói yêu bạn nhưng tình yêu ấy sẽ đứng sau gia đình nhỏ bé của anh ta. Đến cả việc nắm tay bạn nơi đông người cũng không dám. Thứ yêu thương dư thừa và vụng trộm ấy có thể tồn tại được bao lâu?
Anh ta cũng có thể cho bạn tất cả mọi thứ, nhưng trừ danh phận, trừ hai tiếng “vợ ơi” danh chính ngôn thuận. Mặc nhiên, bạn chỉ là nhân tình, mà nhân tình thì cả đời cũng chỉ là tạm bợ. Anh ta có thể đến hôm nay, cũng có thể ra đi vào ngày mai. Đời đàn bà là để làm nhà của đàn ông, chứ nào chỉ là phòng trọ kẻ đến người đi?
Tôi tin ai sinh ra trên thế gian này đều đã được định sẵn dành riêng cho một người duy nhất. Vì vậy, sẽ không có một nhân duyên nào gọi là định mệnh khi có thể tồn tại con số 3 dư thừa cả. Đừng nghĩ rằng vì anh ta không hạnh phúc nên mới cần đến bạn. Đàn ông vốn tham lam, chỉ muốn có thêm chứ chẳng khi nào muốn ít đi.
Là bạn đồng tình với sự tham lam của anh ta. Vì nếu yêu bạn thật lòng,và anh ta không còn tình cảm với vợ, thì một người đàn ông đàng hoàng sẽ chấp nhận chấm dứt hôn nhân vì bạn. Vì vậy, đừng bao giờ tự dày vò cuộc đời mình vì sự tham lam của đàn ông, đắng cay chỉ có bạn nhận lấy.
Và cũng hãy nhớ, không có một hạnh phúc nào có thể đủ sức bền lâu trên bất hạnh của người khác. Bạn vì hạnh phúc của bản thân mà gieo bất hạnh cho người khác, thì cũng sẽ có ngày người khác cướp mất hạnh phúc của bạn. Cuộc đời này công bằng chính là như vậy. Hay như cả việc bạn suy nghĩ làm thế nào để vừa có thể có người bạn yêu mà vừa giảm bớt đau lòng cho vợ con anh ta cũng là bất khả thi.
Có thế nào, danh phận nhân tình của bạn vẫn sẽ đem đến đau lòng cho những người vô tội. Vì vậy, đã là đàn bà thì ngàn vạn lần đừng để mình mang thân phận nhân tình của kẻ đã có vợ. Ngoài tạm bợ, xót xa và cái kết đã được định sẵn, mãi mãi đàn bà không bao giờ có được hạnh phúc.
Hãy tin rằng, sẽ luôn có một người chỉ dành cho riêng ta, trọn vẹn và thủy chung. Họ không cần ta phải giành giật yêu thương hay hạnh phúc của bất kì ai. Họ cũng không muốn ta trở thành tạm bợ trong cuộc sống của họ. Đó mới là thứ tình yêu mà mọi đàn bà phải tìm được cho chính mình. Trước lúc đó, đừng dại trầm mình trong những tình cảm sai trái khác, không đáng đâu, đàn bà à!
Theo phụ nữ sức khỏe