Giật mình khi nghe con tỉ tê: “Cậu sờ ‘chỗ ấy’ của con, còn cho con ‘tuti’ nữa mẹ ạ”

Em trai cô năm nay đã lên lớp 8, người cao lồng ngồng nhưng tính còn trẻ con, chưa biết quan tâm đến người khác, vẫn đang mải chơi với mấy thằng nhỏ cùng xóm. Còn con gái cô năm nay vừa tròn 3 tuổi, đi đâu cũng được khen ngoan, ít nhõng nhẽo. Chồng cô đi làm xa nên mẹ con cô chuyển về ở với ông bà ngoại.

Cô sẽ vẫn tiếp tục nghĩ em trai cô đang còn khờ khạo cho đến hôm vừa rồi cô chứng kiến cảnh hai cậu cháu chơi với nhau. Thường ngày, cô đi làm về muộn nên về đến nhà là ngồi vào bàn ăn tối luôn cùng gia đình. Ăn tối xong bố mẹ cô luôn giữ thói quen đi bộ một vòng nên cô luôn trông con, tranh thủ chơi cùng con, hỏi han chuyện học hành ở lớp cho đến lúc ông bà về rồi mới bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.

Ảnh minh họa

Hôm đó, vì muốn nghỉ ngơi sớm, cô nhờ em trai chơi cùng con gái để cô đi tắm. Trước khi đi tắm, cô đã dặn dò kĩ càng rằng cậu cháu chơi với nhau phải ngoan, không được trêu chọc nhau. Hai đứa dạ vâng rồi lại tiếp tục cười đùa với nhau nên cô cũng yên tâm phần nào.

Tắm xong, cô đi vào thì thấy con gái mình đang nằm ngửa trên người cậu nó, quần được kéo cao lên đến b.ẹ.n. Cô thoáng giật mình nghi ngờ và mắng hai đứa sao chơi trò gì quái đản vậy. Cô còn dặn thêm là lần sau chỉ được chơi đồ chơi chứ không chơi trò đó nữa.

Vì vẫn đang lo sợ điều gì đó không hay xảy ra, lúc ngồi chơi cùng con cô có hỏi dò. Và cô đau đớn, tổn thương khi nghe được những lời nói hồn nhiên của con gái. Cô hỏi: “Cậu chơi cùng con có sờ bím con không?”. Con vô tư trả lời: “Có mẹ ạ!”

Trái tim cô như bị ai cứa nát. Đứa con gái bé nhỏ của cô, đứa con gái phải sống xa bố đã thiệt thòi đủ thứ. Đứa con gái luôn cố gắng làm vui lòng mẹ không hề biết đến những hành động có chủ đích của cậu nó.

Cô hỏi con thêm về chuyện cậu đã sờ lần nào chưa thì mới được biết đây không phải là lần đầu. “Cậu còn cho con tu ti để đi ngủ mẹ ạ?”, nghe câu nói của con mà cô cảm thấy bất lực. Cô là một người mẹ, đã cố gắng bươn chải để con có cuộc sống tốt hơn, đã cố gắng tìm hiểu, học hỏi để giúp con ăn uống, dạy dỗ theo khoa học. Cô cố gắng kiềm chế cơn nóng giận không biết bao nhiêu lần để giải thích cho con về những điều không tốt.

Những hình ảnh đó cứ luẩn quẩn trong đầu cô ngày này qua ngày khác, hiện hữu cả khi cô chuẩn bị chìm vào giấc ngủ và là điều cô nghĩ đến đầu tiên khi thức giấc. Cô không thể để mọi chuyện đi quá xa, cô cần phải làm gì đó để em trai cô nhận thức đúng về vị trí của nó và cháu gái. Cô cần tách đứa con gái bé bỏng của cô ra khỏi những hiểm nguy không đáng có này.

Cô không thể hiểu nổi, cuộc sống này rồi sẽ phát triển như thế nào khi xã hội càng ngày càng có nhiều hơn những vụ hiếp dâm, lạm dụng và x.â.m h.ạ.i t.ì.n.h d.ụ.c, nhất là đối với trẻ con. Quả là đau đớn khi đứa con gái mình mang nặng đẻ đau, ôm ấp, dạy dỗ lại bị một người nào đó để lại trong cuộc đời một vết nhơ không bao giờ xóa nhòa được.

Theo WTT