Check camera sốc nặng thấy vợ đứng im nhìn ô tô đâm con trai riêng của mình bèn nổi điên lao đến viện hỏi tội để rồi chết đứng khi bác sĩ nói chính vợ làm thế là…
Con trai anh bị xe đâm ngay trước cổng nhà. Cũng may thằng bé chẳng bị thương nặng, còn may hơn khi máu nó là máu hiếm, lúc ấy anh không đến kịp và có người đã cho nó máu.
Anh đã qua một đời vợ và có một đứa con trai. Vợ anh sau khi chia tay thì bỏ đi nơi khác sống để mình anh trong cảnh gà trống nuôi con. Anh bắt đầu thấy sợ phụ nữ, sợ sự ngọt ngào mà những ngày đầu họ mang lại cho mình, rồi sau đó để lại cho mình trái đắng. Anh khép lòng và chẳng quan tâm tới bất cứ cô gái nào khác. Trong mắt anh bây giờ chỉ có con trai mới là nguồn sống, nguồn động viên duy nhất.
Sau hai năm, cũng có rất nhiều người phụ nữ, thậm chí là cả những cô gái trẻ tuổi, tân xuân tìm đến với anh nhưng anh vẫn không thấy động lòng. Con trai cũng đã được 5 tuổi, mọi người khuyên anh nên đi bước nữa để cả hai bố con có người chăm sóc. Bản thân anh trống vắng đã lâu, nay tự thấy cũng cần người phụ nữ bên cạnh bầu bạn. Nhưng chắc là duyên phận chưa có mỉm cười với anh sau lần đổ vỡ đầu tiên ấy.
Điều kiện kinh tế của anh khá vững chắc nên anh rất cẩn trọng trong việc lựa chọn người bạn đời tiếp theo của mình. Vì biết đâu, họ đến với anh chỉ vì tiền bạc. Con trai anh mà có một người mẹ kế như thế sẽ khổ. Nhưng anh đâu có biết, trên đời này còn nhiều người con gái tốt như chị.
Chị là nhân viên mới của công ty anh. Chị đã yêu thầm anh từ lâu lắm rồi mà chẳng dám nói. Có lẽ đã là nhân duyên thì sẽ tự tìm đến với nhau. Anh đã không thể ngăn lòng mình được trước tình cảm chân thành, nhiệt huyết của chị. Và rồi…
Anh chị về chung sống một nhà. Chị đối xử với con trai anh rất tốt. Thằng bé cũng có vẻ quý chị. Càng vui hơn nữa khi anh và chị sắp có với nhau một đứa con chung. Sức khỏe của chị khá yếu nên bầu bí chị xin nghỉ ở nhà để chăm sóc gia đình nhỏ của mình. Chuyện đó đương nhiên anh cũng ủng hộ. Anh tin tưởng và giao phó toàn bộ công việc nhà cho chị.
Dạo gần đây anh nghe nhiều về bạo hành trẻ em. Chợt anh nghĩ đến câu “Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng”. Đột nhiên anh chột dạ. Không phải anh không tin chị, anh chỉ sợ sự nhỡ như kia…
Anh lén lắp camera mà không nói cho chị biết. Anh lắp mấy cái lận, cả trong nhà lẫn ngoài cổng, đề phòng trộm luôn. Anh không ngờ, vừa lắp camera thì chuyện kinh hoàng đó xảy ra…
Con trai anh bị xe đâm ngay trước cổng nhà. Cũng may thằng bé chẳng bị thương nặng, còn may hơn khi máu nó là máu hiếm, lúc ấy anh không đến kịp và có người đã cho nó máu. Anh muốn gặp ân nhân ấy cảm ơn thì chị nói chị đã cảm ơn rồi. Và chị cũng xin lỗi anh vì đã không trông thằng bé cẩn thận. Anh chẳng trách chị. Anh về nhà lấy ít đồ đạc. Nhớ ra chiếc camera mới lắp, vụ tai nạn, anh muốn xem lại nó. Rồi anh chết đứng khi phát hiện ra chị cũng có mặt lúc đó mà không thèm cứu thằng bé. Dù chị có quay lưng lại camera thì anh cũng nhận ra bộ quần áo chị đang mặc. Nổi điên lên, anh không ngờ người vợ anh tin tưởng lại nhẫn tâm với con trai riêng của anh như vậy. Anh lao thẳng đến bệnh viện hỏi tội chị. Cùng lắm, anh sẽ ly hôn luôn. Anh đâu ngờ, anh chưa kịp xông vào phòng thì bất ngờ nghe được câu chuyện của chị và bác sĩ:
-Chị liều quá, đang mang thai mà vẫn cho máu thằng bé. Con chị sẽ bị ảnh hưởng đấy, chị nên về nghỉ đi giữ gìn sức khỏe.
-Tôi không sao, cảm ơn bác sĩ. Tôi sợ thằng bé tỉnh dậy không thấy tôi sẽ khóc. Nó là con riêng của chồng tôi nhưng nó cũng thân như khúc ruột của tôi vậy. Khi ấy mà tôi lao ra nhanh ngăn chiếc xe ấy thì thằng bé đã không… Cô bạn tôi lại lúng túng, sợ hãi quá nên cứ đứng nhìn, tôi cũng chẳng dám trách cô ấy, chỉ trách mình bất cẩn.
Anh sững sờ, nếu như anh đoán không nhầm thì người phụ nữ kia là cô bạn của vợ anh. Sao anh không để ý có người phụ nữ lạ mặt vào nhà mình chơi chứ. Cô ấy là bạn của chị, ở quê lên. Qua nhà chơi lại làm đổ nước ướt hết đồ, phải lấy đồ của chị mặc mới khiến anh hiểu lầm chị.
Chị còn cứu con trai riêng của anh mà không quan tâm đến tính mạng của mình và con mình. Anh bước vào, nhìn chị anh rơi nước mắt. Anh bất ngờ quỳ xuống ôm chặt lấy chị nói lời xin lỗi làm chị ngơ ngác không hiểu gì. Anh đã tìm được người phụ nữ tốt nhất đời anh, anh không cho phép mình nghi ngờ chị nữa. Anh sẽ phải yêu thương, trân trọng chị cả đời này.
Theo Thể thao xã hội