Cao Toàn Mỹ tối mặt khi đọc tâm thư của Tuệ Nhi, dân mạng vỗ tay ầm ầm tán thưởng: “Thôi, đừng kiện nữa anh!”
Bức tâm thư của Tuệ Nhi gửi đại gia Cao Toàn Mỹ khiến không ít người phải suy ngẫm. Nhiều dân mạng vỗ tay tán thành: “Thôi,đừng kiện nữa anh!”
Dù vụ án tình tiền Nga Mỹ vẫn chưa đi đến hồi kết cuối cùng nhưng nó vẫn được dư luận cực kỳ quan tâm và theo dõi. Mới đây, một bức tâm thư của nhà văn trẻ Tuệ Nhi gửi đến đại gia Cao Toàn Mỹ đã khiến không ít người giật mình suy nghĩ. Tại sao tình yêu và thù hận lại khiến con người ta đau khổ đến thế? Phải sống đi chết lại bao nhiêu lần mới nguôi ngoai?
Đồng cảm với quan điểm của Tuệ Nghi và mong rằng, vụ án “Tình-Tiền” này sớm kết thúc, một tác giả trên mạng xã hội đã chia sẻ cảm xúc và suy nghĩ của mình về bức tâm thư đó. Những dòng chia sẻ đó vô tình tạo nên cơn sốt khắp mạng xã hội, đặc biệt là trong các bà mẹ bỉm sữa và được xem như một lời cảnh tỉnh đối với tất cả những người đàn ông đang vô ơn, hờ hững với vợ con.
“Anh Mỹ thương mến!
Từ lúc nhìn thấy hình ảnh của anh lầm lũi trở về sau phiên toà, em thấy thương anh vô cùng. Thương một người đàn ông chí lớn tài cao lại không qua được ải đàn bà hèn mọn.
Ngoài kia hàng ngàn thằng đàn ông vô danh thấp kém, chưa chắc tặng nổi cho con đàn bà của mình được một thỏi son, thậm chí đi ăn còn kêu gái trả tiền nhưng vẫn buông lời thoá mạ anh. Thiên hạ vẫn bầy đàn như vậy, phi lý như vậy.
Thôi đừng kiện nữa anh, không kiện không phải mình thua, không kiện vì đó là cái giá anh nên bằng lòng trả cho một lần mê tình sa ngã.
16 tỉ mất rồi, người có tài thì vẫn kiếm được ra nhiều hơn nữa. Điều anh nên tiếc là mất đi người đàn bà tin tưởng anh suốt bao năm qua, những đứa con kính trọng anh bao năm qua. Nếu gia đình anh không tiếc, nếu anh chỉ tiếc một ả nhân ngãi, một khoản tiền to to. Thì thôi anh hãy đồng ý ly hôn với vợ, đừng cưới người phụ nữ nào thêm nữa. Để cuộc đời sau này tiền lót đường đi phò nằm cạnh.
Thử hỏi bao nhiêu gã đàn ông ngoài kia có thể khẳng định là mình không ngoại tình. Đáng nhẽ họ nên vỗ vai đồng cảm, nên cười anh ngu thay vì chửi anh hèn hạ. Đáng nhẽ họ nên ngậm miệng lại và mở to mắt hơn, ngậm miệng để không tự chửi mình, mở to mắt để thấy những điều cần phải thấy.
Cái giá của đàn ông ngoại tình là thế, vết xe đổ đó đừng sa ngã vào , nhìn và thấm thía rằng chẳng có con đàn bà lăng loàn nào yêu anh vô điều kiện.
Chỉ có người đàn bà im lặng phía sau kia, người bền bỉ đi cùng anh qua bao thăng trầm. Đó anh nợ người đàn bà đó, chỉ cần cúi đầu hổ thẹn trước người đàn bà đó thôi… còn thiên hạ không mời mình được một điếu thuốc thì chửi ngàn lời đều không đáng quan tâm.
Thẳng người lên và làm lại cuộc đời đi anh, đừng chết vì phò nữa!”
“Cay xót, bùi ngùi, lặng lẽ,… là chút tâm trạng của em khi đọc xong tâm thư này. Đúng như Tuệ Nhi nói, ngoài kia có rất nhiều đàn ông ngoại tình, dửng dưng, đạo đức giả,… mà có thể là, còn tồi tệ hơn cả Cao Toàn Mỹ. Bọn đàn ông ấy ăn trên “đầu” phụ nữ nhưng chính họ lại đạp đổ phụ nữ không thương tiếc. Ngày ngày, vô số chị em, bà vợ, cô gái trẻ vẫn mải mê tin vào chồng/si mê người yêu, sống và mong đợi. Nhưng họ không ngờ rằng, đằng sau sự quan tâm, ân cần ấy có khi chỉ là “vỏ bọc” cho sự dối trá đểu giả.
Với Cao Toàn Mỹ, việc anh “đòi nợ” không quan trọng bằng việc anh phải “trả nợ”. Mà có đòi được món nợ kia đi thì vẫn không thể nào trả nổi món nợ anh còn thiếu với vợ con. Thế thì việc đòi nợ ấy có nghĩa chi, chẳng qua chỉ khoét sâu vào tâm hồn anh, dày vò anh, chứ không thể giúp anh thanh thản hay giải phóng khỏi tiếng xấu miệng đời. Tuệ nghi nói đúng: “Chỉ có người đàn bà im lặng phía sau kia, người bền bỉ đi cùng anh qua bao thăng trầm. Đó anh nợ người đàn bà đó, chỉ cần cúi đầu hổ thẹn trước người đàn bà đó thôi…”
Không như bao phụ nữ ghen tuông lồng lộn, chửi rủa, mắng nhiếc, bêu thêm tiếng xấu cho người chồng khốn khổ lầm lạc, vợ Cao Toàn Mỹ đã chọn cách “nói khẽ” và ra đi. Có lẽ, đó là “sự tử tế” sau cùng mà chị dành cho anh dẫu cho đến giờ, điều anh làm là vô ơn với chị? Đến cuối cùng nhiều chị em vẫn tha thứ cho chồng theo cái cách “nhẹ nhàng” đến đáng sợ. Bởi rồi đây Cao Toàn Mỹ chẳng còn nghe được tiếng gọi “chồng ơi”, hay “cha ơi” một cách ân cần. Nếu có, chỉ là âm thanh trống trãi mà có lẽ, chỉ sau này họ Cao mới nhận ra.
Điều đó giống với nỗi lòng của vợ họ Cao: “Cuộc sống có thể thay đổi liên tục, vận mệnh, và tiền bạc không thể trường tồn mãi mãi. Hãy tĩnh tâm, và giảm THAM-SÂN-SI. Cuộc chiến này, cho dù có thắng, cũng chỉ chuốc bao tủi nhục cho dòng họ Cao. Vì cuộc đời có thể đổi trắng thành đen. Nhưng trong tâm mình, thì không thể. Đến một lúc nào đó, sau ánh hào quang của chiến thắng. Là sự nhục nhã, ê chề của một kiếp đàn ông.”
Trong vụ việc vừa qua, em thấy người đáng thương nhất, thảm hại nhất, đáng khinh nhất chẳng ai khác là Cao Toàn Mỹ – người đàn ông hai mặt bị “vạch trần” trước ánh nhìn thiếu thiện cảm. Một người đàn ông thành đạt đánh mất đi một người vợ tuyệt vời, bao dung và sâu sắc. Ngày mai ngày kia, câu chuyện về “hợp đồng tình ái” này sẽ khép lại, có kẻ cười trên sự ô nhục, có kẻ khóc trong sự lỗi lầm, nhưng trên tất cả, sẽ không bao giờ họ có lại được một tình yêu lành lặn nào sau tất cả vụ việc vừa qua…
Thắng hay thua có quan trọng không với vụ việc này khi mà bao nhiêu mất mát gây đến cho người trong cuộc? Có lẽ, Cao Toàn Mỹ – hay cánh đàn ông lăng nhăng ngoài kia, sẽ phải tỉnh ngộ trước lời nhắn nhủ này của Tuệ Nhi. Chúng ta chỉ sống một lần chứ không mãi mãi để mà mải miết chạy theo ký ức đau buồn, hay một thứ tình cảm phù phiếm mà quên rằng, còn rất nhiều người mà bản thân ta cần trả ơn, cần ta quay về với một lời xin lỗi”.
"Xin lưu ý rằng, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và nên được coi là một nguồn tài liệu tham khảo chính xác."