Bức thư người vợ gửi anh chồng luôn coi ‘bạn nhậu’ hơn mình gây xôn xao cộng đồng mạng
“Là một người đàn ông, hãy làm tròn bộn phận của mình với gia đình, đặc biệt là vợ con. Bức tâm thư là một bài học quý giá, bất cứ người đàn ông nào cũng nên đọc. Đừng coi trọng ‘bạn nhậu’ hơn vợ, bỏi những người đó họ sẵn sàng quay lưng với bạn bất cứ khi nào, chỉ có gia đình là mãi mãi bên cạnh ta dù cả thế giới có sập đi nữa…”
Em buồn quá các mẹ, em vừa sinh con được 1 tháng. Mẹ ruột và mẹ chồng về quê hết rồi nên chỉ có 2 vợ chồng với nhau. Chồng em làm nghề tự do nên rất hay đi và rất ham chơi nữa, nói thì anh bảo anh đi kiếm tiền chứ ở nhà suốt ngày lấy tiền đâu mà tiêu pha Biết tính chồng vậy nên trước khi về mẹ chồng nắm tay ảnh căn dặn:
– Vợ con mới đẻ nên con đừng la cà ngoài đường nhiều, ở nhà phụ vợ chăm con nha chứ không tội nghiệp nó còn yếu lắm!
Chồng nghe dạ dạ vâng vâng nhưng khi mẹ chồng về đi muốt chỉ luôn các mẹ ạ, em mới đầu còn hay gọi hỏi chồng chiều chừng nào về phụ em trông con và 10 lần như chục, chồng nói anh sắp về vậy mà tới tận 12h đêm mới về.
Lúc đầu em còn cằn nhằn này nọ, sau mệt mỏi nên im luôn lặng lẽ chăm con. Coi như đó là con của mình mình và tự lo mà không cần chồng nữa. Dù vậy trong lòng em cũng thầm mong chồng thấy em đổi thái độ như thế chồng sẽ suy nghĩ lại và thay đổi, nhưng chồng lại càng đi nhiều hơn nữa vì không bị vợ quản thúc. Vô tư đến vô tâm vậy đó!
Nhiều lúc con ngủ, ngồi 1 mình trong bóng tối yên lặng mà lòng em đau buồn lắm các mẹ ạ. Em thương cho cái số của mình sao tội nghiệp, có chồng mà cũng như không. Chồng em, gần 40 tuổi đầu rồi mà sao mãi không chịu lớn, chứ mãi là một đứa trẻ ham chơi, ham bạn bè nhậu nhẹt sa đà.
Hễ vợ có việc nhờ thì lúc nào cũng tìm đủ lý do để thoái thác, nhưng bạn gọi 1 tiếng là 3 chân 4 cẳng chạy đi bù khú rồi. Nhiều lúc em tủi thân ghê gớm, nhất là khi con bệnh, gọi chồng về đưa con đi khám mà phải gọi cháy cả máy chồng mới lếch xác về người nồng nặc mùi bia rượu.
Hôm qua, nhỏ bạn gửi cho cái bài này nói: giống chồng mày nè, đọc đi và gửi cho nó đọc, nếu nó không thay đổi thì tốt nhất nên bỏ đi cho rảnh nợ chứ hơi đâu buồn. Bởi phụ nữ khổ nhất là lấy nhầm chồng chứ không phải sống 1 mình, em thấy cũng đúng lắm.
Đây nguyên văn bài viết gửi chồng:
Gửi anh! Chồng em!
Rõ ràng là anh đang coi trọng bạn hơn vợ. Anh nể bạn hơn tôn trọng em!
Em là vợ anh, em có thể làm bạn nhậu của anh! Nhưng bạn nhậu của anh không thể làm vợ anh được!
Em là mẹ của 2 đứa con. Mang nặng đẻ đau, cớ sao việc chăm con lại phải là của em, mà ko phải là của 2 vợ chồng. Trong khi em chưa được tắm, chưa được ăn cơm vì vẫn phải lo tắm cho đứa lớn, lo đứa bé, còn anh thì vẫn mải cố thêm cốc bia nữa, thêm chén rượu nữa rồi mới về. Anh đi làm về mệt, lên giường ngủ luôn, có khi con bé anh chỉ nhòm qua, thế nhưng em vẫn không kêu ca gì, vẫn rất thương anh. Nhưng anh không hiểu.!
Anh ko biết người đàn bà của anh đã vất vả cả ngày với con cái, công việc nhà như thế nào, chỉ mong anh về để trông con cho ăn 1 bữa cơm trọn vẹn, để được tắm mà không phải vội vàng.
Có lẽ anh nghĩ em chỉ có việc là ở nhà trông 2 đứa con thì vất vả nỗi gì. Anh đi làm kiếm ra tiền cho em lo cho con thì anh muốn sống như thế nào, muốn làm gì cũng được thì anh sai rồi. Nếu được đi kiếm tiền như anh, thì em cũng sẽ làm ra được bằng số tiền anh kiếm được hàng tháng, anh thử ở nhà trông 2 đứa con 1 ngày xem. Công việc nào vất vả hơn?
Anh không hiểu!!!
Mỗi lần nghe tin anh uống bia, rượu say rồi là lòng em lại nóng như lửa đốt, em lo lắm chứ, lo anh đi đường có tí men rồi thì không an toàn, bình thường anh đi xe có kém ai đâu. Anh không nhìn thấy à, không thấy sợ à, không nghĩ gì à! Sao anh vô tâm vậy?
Em đâu có ích kỉ đến mức cấm anh không được đi uống bia, đi nhậu với bạn anh. Nhưng cái gì cũng phải có giới hạn của nó. Uống để vui, để giao lưu với nhau. Chứ uống để say thì không ai chấp nhận được!
Thử 1 lần đặt mình vào vị trí của em đi! Anh sẽ hiểu!
Ai cũng có lòng tự trọng, con giun xéo lắm cũng quằn, nếu đã là 1 thằng chồng tốt thì nên tôn trọng vợ.
Đơn giản thôi, không 1 ai có thể thay thế được vị trí của vợ. Không ai có thể từ bỏ mọi thứ để đến bên anh cả đời, không ai có thể bên anh lúc sinh lão bệnh tử như vợ anh được. Em đâu phải người không biết điều, em thương anh, chiều chuộng anh, chăm sóc anh như vậy anh còn chưa thấy hài lòng sao?
Em thương anh, không có nghĩa là em phải cam chịu. Người phụ nữ đã trải qua 2 lần sinh nở, đã chịu được những cơn đau đẻ tưởng chừng không thể chịu nổi nữa thì không còn biết sợ sệt điều gì nữa! Đối với em bây giờ, điều quan trọng nhất là cuộc sống của 2 đứa con. Mọi thứ đều là vô nghĩa.
Đừng để em phải cạn tình!
Nguồn:WTT