Bác sĩ nói vợ tắt thở nhưng không chịu mở cửa cho người nhà, chồng bèn lẻn vào thì chết đứng khi nghe tiếng bác sĩ: “Cố nữa lên, thấy đầu nó rồi” và sự thật cay đắng
Phòng sinh này chỉ có mình chị, chị đã tắt thở rồi còn ai sinh nữa đây. Chẳng lẽ anh đã bị lừa. Chị chưa chết, nhưng tại sao? Anh nhanh chóng tìm được câu trả lời khi giọng bác sĩ vang lên…
Anh đến ngủ mơ cũng mơ thấy mình có con trai. Với anh, con trai giống như một lá bài khẳng định đẳng cấp rằng phải có con trai thì anh mới có vị trí, có chỗ đứng trong lũ bạn. Bởi vì hội bạn ăn nhậu cùng với anh, thằng nào cũng đã có con trai hết cả. Chúng nó nói với anh, nếu như anh không sinh được con trai thì anh sẽ phải gọi chúng bằng anh.
Anh nghe mà thấy ức lắm. Anh đường đường có tài hơn chúng, địa vị xã hội mà anh có cũng cao hơn chúng nó. Chúng không gọi anh bằng anh thì thôi, anh việc gì phải gọi chúng chứ. Gì chứ một thằng con trai tới 10 đứa con trai anh cũng sẽ có. Anh nhận lời thách thức của chúng nó. Mà thật ra chẳng cần chúng nó thách thức, anh cũng mong có con trai lắm. Đàn ông mà không sinh được con trai, anh thấy nó cứ hèn hèn thế nào ấy. Các cụ đã chẳng bảo chỉ có con trai mới là con mình còn con gái là con người ta ấy hay sao. Vậy thì cùng một công nuôi dạy, tại sao không nuôi con trai cơ chứ. Về nhà, anh đề nghị luôn với chị chuyện sinh con trai.
– Con nào chẳng là con mình hả anh, cứ gì cứ phải là con trai.
– Em đừng có cãi lời anh. Em đẻ con gái ra thì em tự đi mà nuôi, anh không nuôi nó đâu. Con gái thì nuôi làm gì cho nó phí gạo toi cơm ra.
Anh đã hạ lệnh cho chị như vậy đấy. Sau hôm đó, anh mang về một đống thứ ép chị uống, ăn bằng hết chỉ vì anh nghe người ta nói dùng nó sẽ sinh được con trai. Anh liên tục thúc ép chuyện chị mang thai khiến chị vừa căng thẳng, vừa mệt mỏi.
Rồi khi chiếc que thử thai hiện lên hai vạch, chị chưa kịp mừng thì anh đã:
– Em mau đi siêu âm đi, là con trai thì hãy giữ lại đứa trẻ.
– Tại sao anh vẫn mang nặng chuyện trai gái như vậy chứ??
– Nếu em không nghe lời anh thì anh nhắc lại, em tự mình nuôi nó đi.
Không lẽ giờ vợ chồng xích mích nhau chỉ vì chuyện trai gái thôi sao. Chị cố nhẫn nhịn anh. Những tháng ngày chưa biết giới tính của con với chị thật nặng nề. Rồi câu nói của bác sĩ khám trực tiếp cho chị khiến chị sốc nặng. Chị rơi nước mắt sau đó rất nhiều. Chị cầu xin bác sĩ hãy giúp đỡ mẹ con chị.
– Con trai anh ạ!! Tuy nhiên sức khỏe của con không được tốt lắm nên sẽ tốn chút tiền trong giai đoạn mang thai này.
– Ôi dào, tưởng gì chứ. Cứ là con trai rồi thì em muốn bao nhiêu cũng đều được hết.
Anh đưa cho chị một khoản tiền lớn kêu chị dùng để chăm sóc sức khỏe cho con. Chị cầm cọc tiền trên tay, nước mắt lăn dài. Anh liên tục đòi xem phiếu siêu âm nhưng chị luôn từ chối khéo:
– Con mình đã yếu nên em hạn chế siêu âm lắm. Đằng nào con sinh ra rồi anh chẳng biết mặt con chứ.
Anh đành nghe lời chị. Nhưng vẫn đi khoe khắp nơi về chuyện mình sắp có con trai, lũ bạn sẽ phải trố mặt vì anh. Con anh sẽ đẹp trai y như anh mà xem. Anh đâu ngờ…
Chị nhập viện sinh non. Anh vứt hết công việc, lao vào với chị. Nhìn bác sĩ ra nhìn mình với ánh mắt lo lắng, anh bất giác nói với bác sĩ:
– Có mệnh hệ gì, hãy cứu con trai tôi trước nhé!!
Vị bác sĩ trực tiếp điều trị cho chị ngay từ đầu chỉ nghe thôi chứ không nói bất cứ điều gì. Ông lắc đầu ngán ngẩm rồi đi vào trong. Chừng nửa tiếng sau, anh chết lặng khi bác sĩ ra thông báo rằng chị đã tắt thở. Bàng hoàng hơn, cả đứa con trong bụng chị cũng đã không còn. Dứt lời, chẳng để anh hỏi gì thêm, bác sĩ đi ngay vào trong. Bao nhiêu hy vọng, mong đợi của anh sao lại vụn vỡ tan tành nhanh như thế chứ. Anh muốn được gặp vợ con anh nhưng tại sao bác sĩ mãi không trả họ cho anh. Chị đã tắt thở, sao còn không chịu đưa chị ra. Họ còn định làm gì vợ con anh nữa. Nghi ngờ có chuyện mờ ám, anh lẻn vào phòng sinh thì chết đứng tại chỗ khi anh nghe rõ giọng bác sĩ rên rỉ:
– Cố nữa lên, thấy đầu nó rồi!!
Phòng sinh này chỉ có mình chị, chị đã tắt thở rồi còn ai sinh nữa đây. Chẳng lẽ anh đã bị lừa. Chị chưa chết, nhưng tại sao?? Anh nhanh chóng tìm được câu trả lời khi giọng bác sĩ vang lên:
– Con gái chị chào đời rồi!! Chị làm tốt lắm!!
Con gái ư?? Anh có nghe nhầm không?? Chị mang thai con trai cơ mà. Có lẽ nào, chị chết giả, cái thai con trai cũng là giả. Anh lao vào bằng tất cả sự uất ức. Chưa kịp nói gì thì bác sĩ đã giáng cho anh cú đấm hộc máu miệng:
– Anh nhìn mình đi, sự ích kỉ của anh suýt chút nữa hại chết vợ con anh rồi đấy. Thời đại nào rồi mà còn quan trọng trai gái. Chỉ vì sợ anh sẽ không chịu cứu con nên cô ấy phải nói dối mình mang thai con trai. Vì anh mà suýt nữa cô ấy mất mạng vì sợ anh sẽ không chấp nhận đứa con. Anh có xứng đáng không??
Nhìn chị nước mắt lưng tròng, vẫn còn run rẩy ôm con trong tay. Tự nhiên anh thấy lòng đau quặn lại. Anh đã làm gì vậy chứ. Sự ích kỉ của anh, danh dự của anh chẳng lẽ quan trọng hơn chị với con hay sao?? Anh bước chậm đến bên chị, quỳ gục xuống xin lỗi chị và con. Anh biết anh sai rồi.
Theo thể thao xã hội