Dã man: “Tôi chưa thấy ai ác như nó” – Bố cô gái bị bạn trai thiếu úy đánh chấn thương sọ não bức xúc!

“Tôi không ngờ nó lại đánh con tôi dã man đến vậy và cũng không ngờ nó lại xúc phạm danh dự, nhân phẩm gia đình tôi”, bố cô gái bức xúc.

Vụ này mà ko làm ra lẽ thì ngành công an đâu còn là chỗ dựa cho dân. Xã hội kkhông còn công lý nữa..mọi người chia sẻ để các tổ chức vào cuộc…

Quá bức xúc và phẫn nộ

Theo sự chỉ dẫn của người dân, tối 18/3, chúng tôi có mặt tại gia đình ông Nguyễn Văn Thành, 54 tuổi, bố của nạn nhân Nguyễn Phương Thảo – người bị thiếu uý công an Trần Minh Trung (24 tuổi, Đội cảnh sát trật tự, công an thành phố Hải Dương, tỉnh Hải Dương) hành hung dẫn đến chấn thương sọ não.

Ông Thành cho biết: “Từ hôm cái Thảo bị thằng Trung đánh đến nay, tôi chưa thấy người nhà nó đến hỏi thăm hay nói chuyện, cũng như cơ quan đến điều tra. Tôi thấy lạ thật. Rạng sáng 14/3, hôm xảy ra sự việc, cái Thảo không nói cho tôi biết, đến sáng ngày hôm sau (15/3) bạn nó gọi cho tôi là Thảo đang nằm cấp cứu trong bệnh viện Việt Tiệp. Nhưng tối hôm đó, tôi không thấy nó đi làm về, điện thoại không liên lạc được tôi đã thấy bất an trong lòng”.

Ông Thành bức xúc khi nhìn thấy các vết thương trên cơ thể con gái mình vì bị thiếu uý công an Trần Minh Trung đánh. Ảnh: Đ.Tuỳ

Ông Thành cho hay: “Khi vào bệnh viện, nhìn thấy con mình dứt ruột đẻ ra bị như vậy tôi không thể hình dung nổi sao lại có một người thực thi pháp luật mà lại ác như vậy. Tôi nuôi nó từ bé đến giờ, nó đã thiệt thòi khi gia đình không có kinh tế cho ăn học, thiệt thòi về tình cảm, trong khi tôi vẫn phải sống dựa vào nó mà giờ lại bị đánh ra nông nỗi này, tôi quá bức xúc và phẫn nộ”.

Bố nạn nhân chia sẻ, nhà không có nổi chiếc xe đạp để đi, từ ngày Thảo nằm viện đến nay, ngày nào ông cũng phải đi bộ vào viện để thăm con, đi được nửa đường lại phải ngồi nghỉ vì mệt không thở được. Nên Việc chăm sóc hàng ngày cho Thảo đều nhờ vào các bạn của Thảo. Ông ốm đau bệnh tật thường xuyên, sức khoẻ yếu không còn khả năng lao động từ lâu rồi.

“Thấy con thương tích đầy mặt, đầy tay, mắt mũi, tôi xót xa quá, muốn khóc mà không sao khóc được. Không biết nó đánh con tôi, nó có phải là người nữa không. Tôi không biết gia đình thằng Trung làm gì, nhà cửa to bé thế nào, nhưng nếu như thằng Trung bị đánh như cái Thảo con tôi, liệu gia đình nó có để yên. Tôi rất bình tĩnh để xem gia đình nó và cơ quan chức năng sẽ xử lý thế nào”, bố nạn nhân bức xúc.

Ông Thành không còn khả năng lao động khi phải trải qua hai cuộc phẫu thuật mổ tim, mổ não. Ảnh: Đ.Tuỳ

Theo ông Thành, hôm trước ông nghe nói gia đình bạn trai của Thảo có mang 20 triệu đến bệnh viện đưa cho Thảo và xin lỗi cho qua chuyện. “Tôi thấy nực cười quá. Hễ cứ đánh người ta xong là lại mang tiền ra đền sao? Trong khi gia đình thằng Trung không nói chuyện gì với tôi, hay là coi thường tôi. Vì nó còn nhắn tin đe doạ giết tôi, giết gia đình tôi, họ hàng tôi cơ mà. Cứ nghĩ đến tin nhắn tôi lại càng giận”, ông nói.

Xúc phạm danh dự và nhân phẩm

Vẫn giọng bức xúc, ông Thành cho biết: “Đánh con tôi tôi đã phẫn nộ và bức xúc lắm rồi, đằng này nó lại xúc phạm danh dự và nhân phẩm của gia đình tôi”.

Ông khẳng định: “Việc cái Thảo nhà tôi và nó yêu nhau, tôi không hề biết, vì Thảo không nói chuyện với tôi, thằng Trung chưa bao giờ đến nhà tôi chơi. Đến mặt nó tôi còn không biết hình dạng ra làm sao, nó cũng chưa biết tôi, chưa biết hoàn cảnh nhà tôi thế nào mà lại dám nói tôi thế này thế khác”.

Vết thương mổ não năm 2012 khiến ông Thành thường xuyên bị đau. Ảnh: Đ.Tuỳ

Thảo là con gái thứ hai trong gia đình có hai chị em, chị gái lớn của Thảo sau khi tốt nghiệp Đại học chưa xin được việc làm ổn định, đang đi làm công nhân trên Hà Nội. Ông Thành ở cùng con gái và kinh tế phụ thuộc vào đồng lương Thảo đi làm. Bây giờ Thảo phải nằm viện điều trị khiến cuộc sống của ông càng khó khăn hơn.

Ông tâm sự: “Năm 1982, tôi đi bộ đội đóng quân ở Quảng Ninh, tham gia chiến đấu biên giới phía Bắc, tôi là thương binh hạng 4/4. Năm 1986 tôi rời quân ngũ, sau đó làm công nhân tại công ty đóng tầu Phà Rừng, đến năm 2012 thì nghỉ hưu”.

Khi nghỉ hưu, cuộc sống của gia đình rất khó khăn, cùng năm đó còn đi mổ não, mổ tim mất khoảng 400- 500 trăm triệu, gia đình đã khó khăn rồi, ông lại bệnh tật đầy người không còn khả năng đi lao động, bây giờ xảy ra cơ sự này, hai bố con không biết trông cậy vào ai.

Vợ ông là bà Phạm Thị Chung (sinh 1965) đã mất cách đây gần 10 năm do bệnh ung thư khi đó Thảo được 11 tuổi. Vợ qua đời, ông không còn kinh tế để cho Thảo đi học vì bao nhiêu tiền bạc đều dồn cho vợ chữa bệnh.

Ảnh:internet
Tin nhắn của thiếu uý công an Trần Minh Trung đe doạ gia đình nạn nhân Thảo. Ảnh: Đ.Tuỳ

Nói về những tin nhắn mà Trung đe doạ gia đình, ông Thành bức xúc: “Tôi không hiểu ngành công an đã đào tạo như thế nào mà lại có những con người ngông cuồng và phát ngôn như vậy. Tự cho mình đe doạ, xúc phạm người khác như vậy sao?”.

Khi ông bà ngoại của Thảo ở huyện Thuỷ Nguyên biết chuyện nó xúc phạm và nói giết ông bà, ông bà và người họ hàng ở dưới quê ngoại rất phẫn nộ và bực tức.

Ông chia sẻ: “Gia đình tôi đã làm gì xúc phạm, làm ảnh hưởng đến gia đình nó mà nó lại đòi giết bố mẹ vợ tôi. Nói có biết tôi dạy con tôi ra làm sao đâu mà dám nói giết tôi vì tôi không dạy được con tôi. Nó quá láo”.

Bà Huyền – Tổ trưởng tổ 1, khu dân cư Thắng Lợi, phường Thượng Lý, quận Hồng Bàng (TP Hải Phòng) cho biết: “Gia đình ông Thành từ trước đến nay chưa làm ai mất lòng, không có mâu thuẫn với ai, mọi người trong khu phố ai cũng quý mến, ai cũng thương hoàn cảnh bố con sống dựa vào nhau”.

Nạn nhân Nguyễn Phương Thảo sợ sự việc thiếu uý công an đánh chị sẽ bị lãng quên. Ảnh: Đ. Tuỳ

Nói về nguyện vọng của gia đình, ông Thành cho biết: “Gia đình tôi rất mong muốn cơ quan báo chí vào cuộc để nêu lên sự thật của sự việc. Cơ quan pháp luật, công an điều tra làm rõ sự việc để mang lại công bằng cho con gái tôi, trả lại danh dự, nhân phẩm cho gia đình tôi và trừng phạt người đã gây ra tổn thương về tinh thần, sự đau đớn về thể xác của Thảo, đồng thời sớm khởi tố vụ án”.

Nạn nhân Nguyễn Phương Thảo cho phóng viên Báo Gia đình Xã hội biết: “Chiều 18/3, gia đình Trung ở TP Hải Dương xuống năn nỉ em, xin em rút đơn kiện. Hôm trước Trung còn bảo sẽ cưới em làm vợ nhưng em không đồng ý và thấy rất lố bịch. Em bây giờ rất đau đầu, đau mắt và chưa thấy cơ quan nào đưa em đi giám định thương tật. Em sợ các cơ quan chức năng sẽ để sự việc của em chìm xuống, lúc đó ai sẽ bảo vệ quyền lợi cho em…”

Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin thêm sự việc

Nguồn:GĐ&XH

"Xin lưu ý rằng, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và nên được coi là một nguồn tài liệu tham khảo chính xác."