Mẹ mang bầu nên mọi người hay trêu con gái: “Có em rồi không ai yêu con nữa đâu!”, cứ ngỡ con nít không suy nghĩ gì thế nhưng…

Nhà Ly là nhà con 1 nên ngay từ nhỏ cô luôn khao khát có một người em ruột thịt để cùng nhau chia sẻ mọi chuyện trên đời. Nhìn chúng bạn có anh, có em rủ nhau đi chơi, đi mua sắm mà cô phát thèm nhưng mẹ đã già nên không muốn đẻ thêm nữa.

Sau này lấy chồng, Ly cũng mong muốn có thể đẻ 2 con cho vui cửa vui nhà, đủ nếp đủ tẻ mới hạnh phúc. Để rồi, khi bé Bông – đứa con gái đầu lòng lên lớp 3 thì vợ chồng Ly quyết định sinh thêm một đứa con nữa.

Vì con đầu lòng đã là con gái nên mẹ chồng lẫn chồng đều một hai nhất quyết bảo sinh thêm một đứa con trai vừa để nối dõi tông đường vừa an tâm hơn. Thế là cô quyết định nghe theo chồng vì cô nghĩ chắc hẳn cô con gái đầu lòng cũng rất thích có em.

Rồi cuối cùng Ly cũng có bầu, sau khi đi siêu âm biết là con trai thì cả họ nhà cô ai cũng mừng rỡ, liên tiếp mấy ngày khách khứa cứ sang chúc tụng không ngớt, phần vì chồng cô là trưởng họ, vai vế lớn.

Ly có thói quen hay vào phòng đọc truyện cho con gái trước khi nó ngủ rồi 2 mẹ con sẽ cùng trò chuyện với nhau. Nhân tiện, cô cũng muốn thông báo cho con gái chuyện mình đã có bầu, để con có thể chuẩn bị tâm lý sớm:

– Bông à, con có thích có em trai không?

– Em á, ý mà mẹ có em bé nằm trong bụng giống như con á.

– Ừ đúng rồi, mẹ có em bé trong bụng giống như Bông ý, nhưng em ấy là con trai. Bông có thích không? Em trai ra đời sẽ là người thân của con, sẽ chơi đùa với con. Sau này lớn lên có thể bảo vệ chị Bông đấy.

– Thật sao? Em sẽ chơi cùng con rồi bảo vệ con phải không mẹ? Vậy thì con thích, mẹ nói em mau mau ra chơi với con đi.

Thấy con gái nói vậy, hòn đá trên vai Ly cũng được đặt xuống, thật may là nó không quá bài xích chuyện này. Để rồi 9 tháng sau, Ly sinh được một cậu bé kháu khỉnh, mấy bác trong dòng họ sang nhà thăm rồi chúc mừng.

Rồi rượu vào lời ra, các bác vui mồm hùa vào trêu chọc con bé Bông: “Bông sắp sửa có em trai rồi đó. Mẹ sinh em rồi sẽ không yêu con nữa đâu!”. Cô nghe thấy cũng thấy không vừa lòng nhưng đều là bậc cha chú cũng không tiện bênh con, lại nghĩ Bông nó còn nhỏ dại, chắc chẳng hiểu gì cũng không suy nghĩa nhiều đâu nên không để ý quá nhiều.

Vậy nhưng kể từ khi sinh con trai xong thì Ly bận tối mắt, đêm đêm con quấy khóc nên buổi ngày cô phải tranh thủ ngủ bù giấc. Việc chăm sóc cho Bông cô cũng đành giao lại cho chồng và mẹ chồng mình, thường ngày thì Ly sẽ bón cơm cho con gái nhưng bây giờ con trai đang còn nhỏ cứ không bế ẵm là lại khóc ầm ĩ lên.

Vậy nhưng nếu mẹ không bón cơm cho thì Bông lại không chịu ăn, con bé cứ khóc oang lên khắp cả nhà. Cứ Ly nói chồng xuống dỗ dành con thì ngay lập tức chồng lại cáu gắt.

– Em cứ chiều thế chẳng trách nó hư. Bây giờ nó cũng làm chị rồi không thể nhõng nhẽo mãi được. Bằng tuổi nó con nhà người ta tự đút cơm rồi đấy

– Nhưng con nó còn bé mà. Anh xuống dỗ đút cơm cho con ăn rồi đưa nó đi học.

– Hôm nay anh bận vì có cuộc họp gấp. Tý em nói bà nội đưa Bông đi học, giờ em không thể chiều con bé mãi được nữa đâu. Dạy cho nó tính tự lập dần đi được rồi.

(ảnh minh họa)

Thấy chồng nói như vậy Ly cũng gật đầu đồng ý vì không thể cứ mỗi lần con khóc là cô chạy đến dỗ vì như vậy chỉ làm hư con chứ không tốt đẹp được gì. Ly thực sự quá bận rộn nên không có nhiều thời gian để ý đến Bông nữa, cho đến khi cô tình cờ nghe được nó nói chuyện với bác giúp việc:

– Bố mẹ con có em Tom chẳng thương con nữa rồi.

– Sao con lại nói thế, bố mẹ không thương con thì thương ai.

– Đấy là khi không có em Tom thôi, con ghét nó lắm. Con muốn nó chết đi, thà rằng nó không sinh ra thì bố mẹ sẽ vẫn yêu thương con. Mẹ bảo có em thì em sẽ chơi với con, bảo vệ con nhưng mà giờ thì sao? Con toàn phải chơi 1 mình, bố mẹ, ông bà đều bị em cướp đi hết. Có ai để ý đến con. Có ai quan tâm con còn sống trên đời sao?

Nghe con nói như vậy mà Ly sững sờ, cô không thể ngờ con gái mới lớp 4 mà đã có suy nghĩ nhiều đến vậy. Thế mà suốt thời gian qua cô không hiểu, cô thật sự đã quên nó vẫn chỉ còn là 1 đứa trẻ mất rồi.

Ly chạy ra ôm chầm lấy Bông vào lòng nói: “Bông ơi, mẹ xin lỗi con, bố mẹ rồi ông bà ai cũng đều yêu thương con cả. Em còn nhỏ nên bố mẹ mới phải quan tâm em nhiều hơn, nhưng tình cảm của bố mẹ dành cho con vẫn luôn như vậy, mãi mãi như vậy. Sau này đừng bao giờ có suy nghĩ như vậy con nhé! Mẹ sẽ buồn lắm”

Thấy con gái dụi đầu vào lòng mình khóc lớn, Ly mới nhận ra thời gian qua con bé đã chịu tổn thương lớn như thế nào. Tâm hồn tuổi trẻ rất ngây thơ nhưng cũng rất nhạy cảm vậy nên nhiều cặp vợ chồng phải nên cẩn thận vì nếu không sẽ làm bé có một vết thương lòng trong tuổi thơ tươi đẹp của bé…

Theo Thể Thao Xã Hội.