Đi qua ngôi mộ mới đắp thấy con chó lớn đang nằm ngủ, nghĩ bắt nó làm bữa nhậu bèn lấy cục đá đập mạnh vào đầu rồi kéo đi, không ngờ ngay đêm ấy…

Phong đi qua nghĩa trang…anh nhìn thấy có một con chó đang nằm ngủ trên một ngôi mộ mới đắp. Mà ngôi mộ đó chính là của Liên mà Phong không hề hay biết, vì ngày chôn cất vợ anh có thèm về nhà đâu.

Hơn 30 tuổi Phong vẫn chưa có vợ con lại thất nghiệp, hàng ngày thấy người ta thuê bưng vác gì thì anh cũng làm cho có. Vậy nhưng số tiền kiếm được thì anh lại đi uống rượu rồi cờ bạc hết sạch, nhìn cảnh con trai như vậy bà Sáu đau lòng vô cùng. Năm xưa bà lấy chồng muộn, khao khát mãi mới sinh được đứa con. Cứ tưởng sau này về già được nhờ cậy, vậy nhưng bà không có số hưởng vì đầu bạc trắng nhưng vẫn chạy vạy vì đứa con không nghề nghiệp. Suy đi nghĩ lại muốn con trai thay đổi tính nết thì bà Sáu quyết định nhờ người mai mối tìm vợ cho Phong. Vì bà tin có vợ con rồi thì Phong sẽ tu chí làm ăn.

Vì tính nết con trai trái ngược nên bà Sáu phải đi hỏi cưới vợ ở làng bên mới được. Và rồi sau bao nhiêu cô từ chối thì bà Sáu cũng được cái gật đầu của Liên, dù nhiều người nói Liên vừa xấu lại quê mùa nhưng bà Sáu ưng ý lắm. Vì bà biết con trai mà cũng không tốt đẹp gì mà đỏi hỏi vợ hoàn hảo này nọ. Và rồi một đám cưới nhỏ của Phong và Liên diễn ra, giây phút đó bà Sáu chỉ biết bật khóc vì cuối cùng con bà cũng có vợ.

Những tưởng có vợ thì Phong tu chí làm ăn hơn, vậy nhưng mọi việc trái ngược hẳn vì có vợ rồi Phong càng tai quái hơn. Anh không đi làm mà bắt vợ bươn chải để có tiền cho mình ăn nhậu, kể cả khi Liên có bầu thì Phong vẫn đánh đạp như thường. Vì quá uất ức không chịu nổi nữa nên hôm đó Liên phản kháng lại…vậy nhưng Phong mặc kệ rồi đạp thằng vào bụng bầu của vợ.

– Mày có còn là con người nữa không hả thằng mất dạy kia. Vợ mày đang mang bầu đứa con của mày đấy?? Sao mày ác thế chứ?? _ Bà Sáu hét lên.

– Cô ta bị như vậy là đáng đời lắm. Con chẳng bao giờ xem cô ta là vợ…mà chỉ là ô sin mà thôi. Đánh luôn cho cô ta sảy thai…để cô ta đi làm kiếm tiền mua rượu cho con uống. Mẹ coi cô ta là con dâu thì đi mà chăm, còn thằng này thì không bao giờ.

Nói rồi Phong còn đánh đám vợ mình thêm mấy cái đau điếng nữa, bà Sáu thương con dâu vỗ về khuyên nhủ này nọ. Vậy nhưng ngay đêm đó vì quá nhục nhã nên Liên đã treo cổ trong phòng dù trong bụng cô đang còn đứa con chưa ra đời. Đến sáng hôm sau bà Sáu tỉnh dậy vào gọi con dâu thì mới tá hỏa biết con dâu mình tự tử. Bà khóc vì ân hân…vì đã làm khổ một đứa con dâu ngoan hiền như Liên.

(ảnh minh họa)

Vợ con mình chết vậy nhưng Phong vẫn mặc kệ bỏ đi uống rượu…thậm chí anh còn nhìn quan tài vợ rồi khinh khỉnh.

– Cô ta chết là đáng lắm…không có vợ này thì cưới vợ khác.

Đám tang của Liên chỉ có bà Sáu đứng ra lo liệu mọi thứ. Xong xuôi mọi chuyện bà chỉ biết ôm lấy tấm ảnh thờ của con dâu mà khóc…Liên mất đã 3 ngày…nhưng con trai bà vẫn không có một nén nhang thắp cho vợ. Còn nói về Phong thì anh đi nhậu hết chỗ này đến chỗ khác đến khi hết sạch tiền thì mới chịu quay về nhà. Thế rồi hôm đó Phong đi qua nghĩa trang…anh nhìn thấy có một con chó đang nằm ngủ trên một ngôi mộ mới đắp. Mà ngôi mộ đó chính là của Liên mà Phong không hề hay biết, vì ngày chôn cất vợ anh có thèm về nhà đâu.

Nhìn con chó Phong nghĩ ngay đến bữa nhậu ra trò nên anh cầm cục gạch to đùng đập vào đầu con chó. Con chó chỉ kịp tru lên một tiếng ai oán rồi chết đi…máu chảy xối xả. Phong hí hửng xách con chó về nhà nấu nước rồi làm thịt, nhìn cảnh đó bà Sáu hốt hoảng.

– Con chó…sao mày lại đánh chết nó hả?? Từ ngày vợ mày mất…con chó này đột nhiên vào nhà mình nằm. Nó thiêng lắm…có khi đó là vợ mày hiện hồn về….

– Thôi mẹ dẹp cái chuyện mê tín đó đi cho con nhờ. Dù sao cũng đánh chết rồi…thì phải làm thịt thôi…Để đấy cũng phí của lắm. Mà con chó to thế này được bữa ra trò đấy….

– Trời đất…sao mày ác thế. Mày đánh chết vợ mày…giờ mày còn đánh chết cả con chó nữa. Mày ác thế..trời đất không tha đâu.

– Không tha thì làm được gì được con. Mẹ không giúp con cạo lông nó thì tránh ra đi…Phiền phức quá.

Bà Sáu nhìn con mà nước mắt ứa dài, bà vội nhìn sang con chó…thì thấy nó nước mắt chảy dài. Đau lòng quá bà bỏ ra thăm mộ con dâu…còn Phong thì hí hửng gọi hội bạn nhậu sang để làm thịt chó. Vậy nhưng đến lúc tầm 11 giờ thì bà Sáu từ mộ con dâu về thì nghe dân làng hô hoán con trai mình sủi bọt mép, co giật trong nhà. Mấy người cùng nhậu với Phong lúc đó cũng có biểu hiện y chang. Đúng cái lúc đó thì ông hàng xóm chuyên bói toán nhìn bà Sáu rồi hoảng hốt.

– Con trai bà phạm tội chết rồi….Con chó mà con bà ăn là do hồn con dâu mà hiện về đấy. Khi sống bị chồng hành hạ…giờ chết đi vẫn bị chồng đánh chết lần nữa…nên nó oán lắm. Bà ra mộ con dâu thắp hương xin nó đi…

Nghe đến đó bà Sáu rùng người vì cả buổi ở bên mộ con dâu hôm nay bà cứ thắp nhang nhưng hương lại không chịu cháy…có lẽ là vì lý do này. Bà Sáu ôm bó hưởng chạy ra mộ con dâu lần nữa….Thế mới nói không phải mê tín…nhưng trên đời này cái gì có luật nhân quả cả. Có lẽ con người cũng nên chấm dứt đi cái việc ăn thịt chó hàng ngày…nếu không muốn chuốc họa vào thân…Nghiệp chướng nặng nề….

An Vy / Thể thao Xã hội