Tiết lộ đau đớn tận cùng ngày tháng chống phơi nhiễm HIV của bé trai 3 tuổi: Dù tâm thần bà Thảo cũng phải đền tội!!!

“Kẻ ra tay thực hiện hành vi tàn độc tiêm HIV vào người cháu bé vô tội đã lãnh mức án xứng đáng để đền bù tội lỗi của mình. Thế nhưng kẻ chủ mưu thì vẫn ung dung như chưa từng có gì xảy ra, trong khi đó lại nghiễm nhiên thoát án nhờ một tờ giấy chứng nhận tâm thần.Nhưng…”

Liên quan đến vụ án Giám đốc Đào Thị Thu Thảo thuê người tiêm HIV vào con trai của tình địch, mới đây, phiên tòa xét xử vụ án đã tuyên phạt 11 năm tù giam với Lê Trung Linh và 10 năm tù giam đối với Huỳnh Văn Thế là hai tên đã được bà Thảo thuê ra tay hãm hại bé trai 3 tuổi, con tình địch của bà Thảo.

Ngoài ra, Thế còn bị phạt 3 năm từ về tội Cưỡng đoạt tài sản. Tuy nhiên, tội trạng của kẻ chủ mưu là bà Đào Thị Thu Thảo thì vẫn còn là “đề mở” nhờ vào giấy chứng nhận tâm thần.

Phiên tòa xét xử vụ án tiêm HIV vào bé trai 3 tuổi đã tuyên phạt 11 năm tù giam với Lê Trung Linh và 10 năm tù giam đối với Huỳnh Văn Thế

Cụ thể trong phiên tòa sơ thẩm ngày 11/4/2017, HĐXX đã hoãn phiên tòa và trả hồ sơ cho VKS để điều tra bổ sung, giám định lại sức khỏe tâm thần đối với bà Đào Thị Thu Thảo.

Kẻ ra tay thực hiện hành vi tàn độc tiêm HIV vào người cháu bé vô tội đã lãnh mức án xứng đáng để đền bù tội lỗi của mình. Thế nhưng kẻ chủ mưu thì vẫn ung dung như chưa từng có gì xảy ra, trong khi đó lại nghiễm nhiên thoát án nhờ một tờ giấy chứng nhận tâm thần. Đây chính mấu chốt khiến dư luận bức xúc nhất và mong sớm có câu trả lời xác đáng để làm rõ vai trò tội phạm của bà Thảo trong vụ án tiêm HIV không thành lần này.

Hồ sơ bệnh án tâm thần của bà Thảo

Lật lại hồ sơ vụ án sẽ thấy, việc tiêm HIV vào người bé trai chỉ là một thủ đoạn sau cùng của rất nhiều toan tính tàn nhẫn. Vào tháng 4/2015, bà Thảo đã hẹn gặp Linh và cả hai cùng lên “phương án” để hại bằng được cháu bé.

Các thủ đoạn được tính đến bao gồm bắt cóc bỏ vào chùa, gây tai nạn giao thông, cho rắn độc cắn, thậm chí bà Thảo còn muốn ôm bé lao vào xe tự tử trong cơn ghen cuồng nộ… Tất cả đều đã được đưa ra bàn mưu tính kế trước khi kế hoạch tiêm HIV vào người bé được ra.

Và rồi âm mưu tàn độc cũng đã được thực hiện sau 1 tuần từ ngày 1/6/2015, khi kế hoạch tiêm HIV trong ngày quốc tế thiếu nhi không thành công.

Có thể rất nhiều người nhìn vào kết quả âm tính của bé và cảm thấy đó là một may mắn lớn. Nhưng đằng sau cái được gọi là may mắn ấy, mấy ai hiểu được những đau đớn mẹ con họ đã phải gánh chịu?

Sau khi nghi ngờ con bị tiêm HIV, người mẹ đã lập tức đưa con đi khám và bắt đầu liệu trình dùng thuốc chống phơi nhiễm. Vào thời điểm bị tiêm máu HIV bé chỉ mới lên 3 tuổi, ở cái tuổi mà trẻ con chỉ biết chạy nhảy cười đùa và tận hưởng tuổi thơ hồn nhiên. Còn mẹ bé thì ngập tràn hạnh phúc khi chứng kiến con từng ngày khôn lớn. Thế mà mọi thứ đã khép lại trong đau đớn và hoang mang tột cùng chỉ vì một mũi tiêm HIV.

Tôi theo dõi vụ án và từng tự hỏi trong những ngày tháng chống chọi với thuốc chống phơi nhiễm HIV đó, hai mẹ con chị đã sống như thế nào, chịu đựng ra sao… và rồi tôi cũng đã có câu trả lời của mình.

Một lần tôi tìm hiểu trường hợp tương tự về cháu thì được biết có một vị bác sĩ đã từng sống trong 1 năm trời đằng đằng chống phơi nhiễm HIV. Anh là bác sĩ Hoàng Hải Hà. Khi cùng lực lượng xét nghiệm máu cho 8 đối tượng sử dụng ma túy trong địa bàn bác đang công tác thì đã bị một tên chồm lên bơm thẳng 2/3 xi lanh máu dương tính HIV vào người.

Lúc đó đối với bác sĩ Hà không khác gì lãnh án tử. Thậm chí trong lúc bi quan nhất bác cũng đã viết di chúc để lại cho vợ con. Khi kể lại những ngày tháng chống phơi nhiễm, bác sĩ Hà cho biết thân thể anh gầy rộc, thậm chí đi cũng không vững vì phản ứng thuốc đã làm bác bị suy tủy và thiếu máu trầm trọng.

Đọc đến đây tôi chợt hiểu ra được vì sao người mẹ trong vụ án lại nói con mình tổn hại sức khỏe nghiêm trọng trong thời gian điều trị. Đối với một người trưởng thành như bác sĩ Hà mà còn khó có thể chống chọi với những tác dụng phụ trong suốt 1 năm chống phơi nhiễm với virus HIV, thì thử hỏi một đứa trẻ mới lên 3 làm sao có thể chịu đựng được hết.

Trong tất cả các cảnh báo về tác dụng phụ của thuốc chống phơi nhiễm HIV, các bác sĩ đều khẳng định thuốc ảnh hưởng xấu đến sức khỏe và nhất thiết phải sử dụng thuốc theo một liệu trình rất nghiêm ngặt: Xét nghiệm công thức máu, đo chỉ số men gan ALT/SGPT lúc bắt đầu điều trị và sau khi điều trị được 2 tuần, xét nghiệm đường máu rồi nào là xét nghiệm HIV lại sau nhiều lần để khẳng định kết quả âm tính.

Đó là một quá trình đau đớn, bức bối và tra tấn tinh thần đến cùng cực với chính những người trưởng thành đủ sức chịu đựng chứ đừng nói chi đến một đứa trẻ vô tội, còn quá bé nhỏ trước căn bệnh bị xã hội kỳ thị bậc nhất như thế.

Hồ sơ bệnh án tâm thần của bà Thảo

Có lẽ bản thân người mẹ cũng đã phải trải qua những ngày tăm tối nhất để cùng con tạm quên đi thế giới bên ngoài với bao ngày cười giòn giã và mơ ước để thoát khỏi bản án tử HIV. Được biết người sử dụng thuốc chống phơi nhiễm ngoài nguy cơ suy tủy và thiếu máu còn dễ bị mất nước nghiêm trọng do tiêu chảy, đau đầu điên cuồng và rối loạn giấc ngủ triền miên. Và có lẽ em cùng với mẹ cũng đã phải vật vã biết bao nhiêu để sống sót qua những ngày tháng đớn đau chịu tác dụng phụ của thuốc như vậy.

Càng nghĩ mà càng thấy chua xót thay! Một đứa trẻ chỉ cần xướt một miếng da cũng đủ làm mẹ lo lắng, xót ruột gan thì huống chi đến cả chuyện hệ trọng như thế này. Tôi cứ liên tục tự hỏi giả như nếu bà Thảo cũng có một đứa con trạc tuổi cháu bé kia, liệu bà ấy có phát bệnh tâm thần không khi phải trải qua chuyện động trời như vậy? Vậy hà cớ gì lại để một đứa trẻ vô tội như bé phải gánh lấy trách nhiệm mà lẽ ra người lớn phải tự giải quyết với nhau!!!

Trong vụ việc lần này, ai cũng cho rằng bé trai may mắn. Nhưng tôi lại nghĩ người may mắn nhất chính là người mẹ. Nếu không may điều xấu nhất xảy ra, kết quả cho dương tính thì có lẽ chị mới là người phải sống trong dằn vặt đau đớn hơn cả. Bởi lẽ chỉ vì một mối quan hệ riêng, con phải gánh chịu hậu quả cay đắng thì thử hỏi có còn nỗi đau nào hơn thế. Đó cũng chính là mục đích sau cùng mà bà Thảo đã nhắm tới khi ra tay bằng thủ đoạn tàn độc là tiêm HIV. Nhưng rốt cuộc thành sự tại thiên và người mẹ ấy cũng đã có cơ hội để bù đắp cho mình.

Theo WTT

"Xin lưu ý rằng, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và nên được coi là một nguồn tài liệu tham khảo chính xác."