Sinh con được 3 tháng, người phụ nữ đáng thương phát hiện bị chồng phản bội
Đến bây giờ em mới tỉnh mộng và thấy mình ngu dại quá. Em sinh con được 3 tháng thì phát hiện tin động trời. Đúng phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng. Chẳng biết từ bao giờ chồng lại phản bội em, bây giờ em không biết phải làm thế nào nữa…
Em năm nay hai mươi sáu tuổi. Trước đây em là một cô gái khá xinh và ngọt ngào, em được rất nhiều anh chàng theo đuổi. Tất nhiên như vậy thì em cũng có nhiều cơ hội để lựa chọn. Em đang yêu một anh chàng học trong Học viện kỹ thuật quân sự, thì Cường, chồng của em hiện tại xuất hiện.
Cường là con nhà khá giả, tính anh rất ga lăng và chiều chuộng em. Em mê mẩn nên chia tay anh chàng kia để đắm chìm vào cuộc tình của Cường.
Thực sự là lúc đó em cũng suy nghĩ, không biết nên chọn anh con nhà tử tế, công việc bình thường kia, hay là chọn làm dâu nhà giàu cho nhàn hạ tấm thân.
Hôm ấy đi học về, em choáng khi thấy anh người yêu cũ đứng ở cổng chờ em, đúng lúc đấy thì Cường cũng đến đón em đi chơi.
Không may cho em là anh người yêu cũ đã nhìn thấy và gọi tên em rõ to.
– Lan ơi!
Em nhìn thấy Cường rồi nên cố ý giả vờ không nghe anh gọi, định trốn thì anh ấy chạy theo ôm em ở giữa cổng trường.
– Lan ơi! Đừng bỏ anh! đừng chia tay anh…
Em đang cố gỡ tay anh người yêu cũ ra thì nghe “bốp” một tiếng. Anh ấy bị Cường đấm vào thẳng mặt. Lúc đó em thương anh lắm nhưng không biết phải làm thế nào. Em chỉ nghe loáng thoáng tiếng của Cường.
– Lan là vợ của tao rồi! Mày đừng có động vào.
Rồi Cường cầm tay em kéo lên xe. Em sợ quá khóc như mưa. Không biết vì yêu em thật lòng hay vì tính hiếu thắng, mà Cường cầu hôn em ngay hôm ấy, rồi nhất quyết đưa về ra mắt bố mẹ.
Bố mẹ anh ấy cũng ưng em lắm. Cưới xong chúng em ở chung với ông bà luôn. Lấy nhau hơn một năm, em mới ra trường. Lúc này Cường cũng vào làm Phó giám đốc trong công ty của bố anh.
Em có bầu nên ở nhà để dưỡng thai. Rồi em sinh con, trộm vía thằng bé ngoan, ăn xong là ngủ nên em có thời gian rảnh rỗi vào facebook chát chít với bạn bè. Một hôm con bạn em bất ngờ gửi đến một nick facebook và bảo.
– Chồng mày có bồ rồi!
Em không tin vào mắt mình, nick đó có tên là Thảo Cherry. Trong trang của cô ta có rất nhiều ảnh chụp chung với chồng em. Hai người tình cảm nắm tay, ôm eo, chu môi hôn nhau khiến em choáng váng. Em chợt nhớ ra cứ thỉnh thoảng chồng lại nói là đi công tác. Em tin tưởng anh nên cũng không nghi ngờ gì.
Em thật sự bị sốc khi thấy ảnh hai người ôm nhau trên giường ở trong một khách sạn nào đó, cô ta còn ghi chú là “ck lười, cho ăn no ngủ khì không chịu zậy nè”. Thời gian đăng bức ảnh này trùng với thời gian em vừa sinh con mới đau chứ!
Em không thể ngờ bị chồng phản bội em bấy lâu nay. Anh ấy có thể bỏ mặc mẹ con em ở nhà, nói dối là đi làm nhưng lại hú hí với người khác.
Em điên tiết lắm, nhưng lồng lộn lên giờ cũng chẳng ích gì. Sức khỏe của em như thế này làm sao có thể nghĩ đến chuyện đi đánh ghen với cô ta được. Hôm ấy, em in hết những tấm ảnh trên facebook của cô ta ra rồi đặt ở trên bàn ở phòng khách.
Em bế con bắt taxi về bà ngoại. Lúc này con em mới được ba tháng thôi. Nhưng em không thể chịu đựng được cảnh chồng chung như thế.
Bố mẹ chồng em đi làm về thấy ảnh của con trai ôm đứa khác liền hiểu ra, nên gọi anh ấy về mắng cho một trận. Ông bà còn xin lỗi thay con trai, rồi giục em bế cháu quay lại.
Chồng gọi hàng chục cuộc điện thoại nhưng lúc này em không muốn nghe anh giải thích gì hết. Biết em quá tức giận, nên anh đã lái xe về nhà bố mẹ em trong đêm. Anh ấy quỳ từ ngoài sân xin em tha thứ.
Em thấy anh làm quá, sợ bố mẹ lại nghĩ ngợi nên em cho anh một cơ hội giải thích. Chúng em gửi con cho bà ngoại trông rồi ra ngoài nói chuyện. Anh ấy ôm chặt em, khóc lóc.
– Anh biết lỗi rồi! Đúng là anh có đi với Thảo, nhưng đấy là trong thời gian em đang mang bầu, anh không muốn em…
Lời giải thích nào với em bây giờ cũng chẳng có nghĩa lý gì. Cái lúc mẹ con em cần anh ấy nhất thì anh lại bỏ rơi để vui vẻ với người con gái khác.
Em vừa khóc vừa đấm đá túi bụi, nhưng anh không phản ứng gì, cứ để em đánh cho đến lúc chảy cả máu mũi.
Không biết anh ấy vẫn còn yêu em hay là chỉ vì con, nhưng cứ nghĩ đến việc anh ấy phản bội thì em không thể quên được. Nếu có quay lại với anh thì em cũng chỉ vì con em thôi. Nó còn quá non nớt, chẳng nhẽ lại không có bố từ lúc mới sinh ra. Em thì lại chưa có khả năng để lo cho con một cuộc sống đàng hoàng.
Em đã nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng lúc này với em có phải là giải pháp tốt không? Em phải làm gì bây giờ?
Nguồn:WTT