Kẻ tâm thần ác động chuyên hãm h.iếp giết trẻ vô tội sau đó “ăn thịt”, moi nội tạng, chặt xác cất tủ lạnh trữ đông ăn dần

Sau khi hã.m hi.ế.p và giết chết những đứa trẻ tội nghiệp, tên sát nhân còn coi nạn nhân như những món ăn hấp dẫn. Ăn một lần không hết, hắn bảo quản để ăn dần.

Laar là vùng ngoại ô Duisburg, một thị trấn nằm trong khu công nghiệp Ruhr Valley của nước Đức. Hầu hết những đứa trẻ trong vùng lân cận Friesenstrasse đều biết “bác Joachim”, một người đàn ông hình dáng thấp bé, đầu hói. Chúng gọi một cách thân mật như vậy bởi ông hay cho ăn và khi đến nhà chơi có thể nghịch thoải mái mà không bị cấm đoán điều gì. Người đàn ông sống một mình song lại sở hữu một bộ sưu tập búp bê. Joachim là một người rất đàn ông khác lạ, khuôn mặt tròn, tai chuột và đeo một chiếc kính to, dù vậy những đứa trẻ rất thích bởi ông luôn biết cách dỗ dành và làm cho chúng cười.

Ảnh:ineternet

Tuy nhiên, những đứa trẻ quá nhỏ để nhận biết rằng những con búp bê được bơm căng trong căn hộ được dùng để qua.n h.ệ tìn.h d.ục, đôi khi tên chủ nhà khác người này còn dùng chúng để luyện kỹ năng bóp cổ. Có lẽ do bề ngoài không được ấn tượng cho lắm nên hắn luôn thất bại trong việc tiếp cận với những người phụ nữ xung quanh. Bởi thế, ngay từ khi còn trẻ, trong đầu gã luôn có ham muốn được hã.m h.iếp ai đó. Hắn sống tách biệt với hàng xóm và chẳng bao giờ để ý những việc diễn ra ở khu vực nơi mình đang ở.

Vào ngày thứ bảy, 03/07/1976, Marion Ketter, 4 tuổi, biến mất khi đang chơi ở khu dành cho trẻ em mang tên Duisburg. Từ trước tới nay, nơi này chẳng bao giờ xảy ra những vụ việc tương tự, nên cô bé dễ thương có mái tóc vàng thường chơi cùng các đứa trẻ khác mà bố mẹ không bao giờ phải lo lắng. Nhưng đến một ngày, không thấy đứa con gái trở về nhà. Người mẹ lo lắng đi tìm ở khắp mọi nơi song chẳng có bất cứ ai nhìn thấy. Ngay lập tức, hai vợ chồng báo cảnh sát và ngày hôm sau một nhóm điều tra đã đi hỏi thăm tất cả các khu vực lân cận, song vẫn không có chút tin tức nào về cô bé. Mọi manh mối đều không rõ ràng khiến công việc tìm kiếm trở nên khó khăn.

Cùng lúc đó, một vài chuyện lạ thường đã diễn ra ở nơi “bác Joachim” sinh sống. Oscar Muller, một người hàng xóm đã gặp mặt Joachim Kroll khi người đàn ông này cảnh báo cho Oscar không nên sử dụng nhà vệ sinh vì nó bị tắc. Tuy nhiên, Oscar cho rằng đây chỉ là một trò đùa của người hàng xóm nên ông đã đi vào trong mà chẳng hề lưỡng lự. Một cảnh tượng hãi hùng hiện ra trước mắt, một cái bát đựng thứ nước màu đỏ, giống như máu và mùi hôi thối bao trùm khắp căn phòng. Bịt chặt mũi và nhìn kỹ, Oscar run lên bần bật khi nhận ra thứ nước màu đỏ trong bát là máu tươi. Không chần chừ, Oscar chạy ngay ra phố để tìm cách thông báo với cảnh sát. Đúng lúc đó, cảnh sát khu vực đang đi tuần để tìm kiếm thông tin về vụ bé gái mất tích. Khi nghe Oscar thuật lại, họ lập tức theo chân đến để xác nhận. Một tội ác man rợ đã được khám phá ra, với kinh nghiệm trong nghề họ nhận ra rằng đây là một phần cơ thể của cô bé bị mất tích và có thể cả những đứa trẻ bị giết quanh khu vực này.

Lập tức, nhà vệ sinh bị niêm phong, một thợ ống nước được gọi đến để kiểm tra các đường ống của khu nhà. Ngoài ra, nhân viên giám định y khoa cũng được điều đến hiện trường vụ án. Sau khi tiến hành xét nghiệm, họ đã tìm thấy các cơ quan của một đứa trẻ: phổi, thận, ruột, một quả tim và những mẩu thịt được cắt từ cơ thể của nạn nhân.

Oscar kể cho cảnh sát về người đàn ông vui tính, dáng người thấp bé thường được gọi với tên “bác Joachim”. Không chậm trễ, họ lập tức đến căn hộ của người đàn ông này. Tuy nhiên, gã chẳng có vẻ gì bối rối với sự xuất hiện của những viên cảnh sát. Khi được hỏi có biết trong nhà vệ sinh chứa gì không, hắn nhận rằng đã giết, lột da thỏ để hầm và vứt nội tạng vào trong hố xí rồi giật nước. Nhưng do quá nhiều nên chúng không thể trôi đi hết khiến ống thoát nước bị tắc nghẽn. Cùng lúc đó, mùi thịt hầm đang tỏa ra từ trong bếp, và theo kinh nghiệm phá án, họ biết rằng những gì trong nhà vệ sinh không đơn giản như lời khai của gã. Ngoài ra, đứa trẻ nhỏ bị mất tích vẫn chưa có đầu mối nào vì vậy các cảnh sát quyết định lúc soát xung quanh ngôi nhà.

Joachim đồng ý cho cảnh sát vào tìm kiếm ở ba phòng trong căn hộ của mình. Khi vào phòng bếp, họ phát hiện ra những cái nồi có chứa những mẩu thịt của bé gái mất tích. Mặc dù đã tham gia phá án nhiều vụ, song cảnh sát vẫn cảm thấy kinh hãi về những điều chứng kiến vậy mà tên hung thủ lại tỏ ra thờ ơ với mọi việc đang diễn ra. Ngoài một bàn tay nhỏ được nấu chín trong nồi với khoai tây và cà rốt, họ còn tìm thấy có nhiều miếng thịt dự trữ trong tủ lạnh được đóng gói rất kỹ.

"Xin lưu ý rằng, các thông tin được cung cấp đã được tổng hợp và phân tích từ nhiều nguồn khác nhau, và nên được coi là một nguồn tài liệu tham khảo chính xác."