“Em yên tâm, anh sẽ làm nhanh thôi, không dính bầu được đâu” và cái kết đắng cho cô gái vừa tròn 19 tuổi phải vác bụng bầu đi khắp nơi để tìm bố đứa bé

Vào đến nhà nghỉ anh lao vào hôn em nồng nhiệt, vì yêu nên em cũng đáp trả nhiệt tình. 1 lúc sau anh thì thào…

Em là 1 cô gái lầm lỡ khi yêu, nghĩ lại quãng thời gian ấy em thấy mình thật mù quáng và ngu ngốc. Em quen anh khi lên học đại học năm nhất, sau 4 tháng tìm hiểu bọn em chính thức trở thành 1 đôi. Lúc đó anh mới ra trường còn em vẫn là cô sinh viên non nớt.

Hồi ấy cứ sáng đến anh chở em đi học rồi mới đi làm, em được quan tâm chăm sóc chiều chuộng hết mực nên mỗi ngày em lại yêu anh nhiều hơn. Ngoài bố mẹ ra, anh là người mà em tin tưởng nhất, là người khiến em có thể tâm sự mọi buồn vui trong cuộc sống.

(Ảnh minh họa)

Yêu nhau được 1 thời gian thì anh muốn ngủ qua đêm bên ngoài với em nhưng khi đó em sợ nên không chịu. Em vẫn còn là con gái và em muốn giữ gìn trinh tiết của mình. Nghe em nói vậy, anh chỉ mỉm cười rồi tỏ ra không hài lòng nhưng vẫn gật đầu chấp nhận.

Thấy anh tôn trọng mình em hạnh phúc lắm, nhưng đến khi tình cảm của 2 đứa kéo dài được 8 tháng thì em đã không giữ nổi mình nữa. 1 lần đi chơi về muộn gặp trời mưa to, anh ấy rủ em vào nhà nghỉ vì mưa lớn quá không thấy đường đi. Em tặc lưỡi vào cùng anh ấy. Lúc đó anh ấy còn bảo:

– Anh chỉ ôm em ngủ thôi chứ anh không làm gì đâu, nên em đừng sợ.

Giờ nghĩ lại em lại cười chua chát có lẽ đàn ông khi dẫn bạn gái vào nhà nghỉ 10 người thì có 9 người nói câu này. Và con gái nếu nghe theo thì đúng là ngu ngốc. Vào đến nhà nghỉ anh lao vào hôn em nồng nhiệt, vì yêu nên em cũng đáp trả nhiệt tình. 1 lúc sau anh thì thào:

– Cho anh làm nhé, anh sẽ nhẹ thôi.

– Không, không được đâu anh. Em sợ có em bé lắm.

– Em yên tâm anh sẽ làm nhanh thôi, kinh nguyệt em rối loạn sẽ không dính bầu được đâu.

(Ảnh minh họa)

Đang say men tình em đã gật đầu đồng ý, đời con gái của em bị anh ấy lấy đi hôm đó. Em nghĩ kinh nguyệt mình không đều tháng có tháng không nên không dính bầu đâu. Ai dè 1 hôm đi học về thấy chóng mặt buồn nôn em gọi anh đưa đi bệnh viện khám thì chết sững khi bác sĩ bảo em đã có bầu hơn 3 tháng.

Giây phút ấy em như chết lặng, anh ấy cũng nhìn em không nói câu gì. Tối đó mặt 2 đứa như đưa đám, bạn trai em bàn em bỏ con còn em khóc như mưa. Cuối tuần đó bọn em đi đến trung tâm phá thai thì bác sĩ bảo nếu bỏ con lần này em có thể sẽ không mang bầu được nữa. Em bủn rủn nhìn anh rồi em đòi về mặc anh khuyên can trấn an là bác sĩ chỉ nói trường hợp xấu nhất mà thôi.Hôm đó bọn em cãi nhau vì bất đồng quan điểm. Em nói:

– Em muốn giữ con, nó có tim thai rồi đấy, sao mình có thể bỏ con được hả anh. Hay anh nói với bố mẹ cho mình cưới nhau đi.

– Em điên à, cưới thế nào được, em còn đi học. Lương anh thấp làm sao đủ nuôi 2 người.

– Nhưng nó là con anh cơ mà, người ta không có nghề nghiệp vẫn cưới nhau đó thôi, em xin anh đấy.

– Không phải lúc này, nghe anh bỏ con đi rồi sau này mình sẽ lại có con mà.

Em không chịu, hôm đó anh ấy về phòng rồi tắt máy dần dần anh mất hút để em khóc cạn nước mắt. 19 tuổi em vác bụng bầu đi tìm anh khắp nơi nhưng bạn anh bảo anh chuyển trọ thay số rồi. Em biết mình ngu bị lừa bị phũ nên chỉ biết khóc. Em không nghĩ người đàn ông đó lại có thể tàn nhẫn như vậy.

Đứa bé mỗi ngày 1 lớn lên, em vẫn chưa dám nói với bố mẹ. Em quyết định nghỉ học và làm mẹ đơn thân, nhưng mọi thứ với em nó mông lung và mù mịt quá. Em nên làm gì đây, xin hãy cho em lời khuyên.

Theo thể thao xã hội