Câu nói lạnh lùng của người chồng : “Tôi chỉ cần con, cô ta chết cũng được” khiến anh hối hận sau ca phẫu thuật…
“Là người chồng, hãy thể hiện cho đúng bản chất của đấng nam nhi, làm sao để có thể bảo vệ được vợ con mình chứ không phải buông lơi để chính người phụ nữ của đời mình bị tổn thương.Câu chuyện dưới đây là bài học đắt giá cho các anh chồng, bất cứ ai cũng nên đọc ít nhất một lần…”
Ngọc mang bầu đến tháng thứ 5 rồi mà vẫn thấy Ngọc đi khám thai chỉ có một mình. Phong, vị bác sĩ sản khoa trực tiếp khám cho Ngọc từ những ngày đầu.
Ngọc mang thai nhưng tim có vấn đề nên cần có bác sĩ riêng. Ngọc hiền lành, dịu dàng nên mọi người ai cũng quý mến. Thấy Ngọc đi khám thai một mình, mọi người cũng quan tâm hỏi han. Ngọc chỉ cười hiền vì chồng Ngọc bận.
Chồng Ngọc là Bình. Bình nổi tiếng là doanh nhân thành đạt. Nhưng có vẻ sự giàu có khiến cho Bình hay coi thường người khác. Ngọc là do bố mẹ Bình mai mối cho Bình. Bình thì chẳng muốn những chuyện lặt vặt này ảnh hưởng đến cuộc sống của Bình nên Bình đồng ý cho xong chuyện. Chứ cãi vã, mâu thuẫn làm gì cho mất công. Vợ với Bình, chỉ đơn giản là người giúp Hùng sinh con, chăm con, nấu cơm mà thôi.
Ngọc thì khác Bình. Tuy là cuộc hôn nhân mai mối nhưng Ngọc rất hết lòng với nó. Làm được vợ chồng của nhau cũng phải có duyên phận. Ngọc tin duyên phận đã gắn kết Bình và Ngọc. Ngọc luôn cố gắng là một người vợ đảm. Và sau khi kết hôn 3 tháng thì Ngọc báo tin có thai. Bình nghe tin mà mặt không biến sắc, đưa tiền cho Ngọc rồi nói Ngọc tự chăm sóc tốt cho bản thân mình và nhớ khám thai đều đặn. Sự vô tâm của Bình khiến cho tim Ngọc đau quặn lại. Bình thuê người giúp việc để chị ta chăm sóc cho Ngọc, và Ngọc không phải làm bất cứ chuyện gì.
Bình coi đó là sự chăm sóc kĩ lưỡng nhất mà Bình dành cho Ngọc. Bình tối ngày công việc, khách khứa nên có khi còn chẳng biết là Ngọc đã mang thai đến tháng thứ mấy nữa ấy chứ. Đi khám thai, nhìn cảnh người ta có chồng chăm sóc, đón rước, Ngọc cũng thấy chạnh lòng lắm. Nhưng biết làm sao được, Ngọc chẳng dám đòi hỏi nhiều ở Bình. Hình như sự an phận đã ngấm vào máu Ngọc rồi.
– Lần sau cô nên đi cùng chồng để tôi có thể nhắc nhở, dặn dò anh ấy vài việc trước khi cô sinh nở. – Phong nhắc Ngọc
– Bác sĩ cứ dặn với tôi cũng được ạ! – Giọng Ngọc có chút tủi thân
– Nhưng chuyện này phải dặn người nhà mới được. – Phong hơi bực vì Ngọc không chịu nghe lời
– Chồng tôi bận lắm bác sĩ ạ!
Ngọc nói xong thì đi ra ngoài. Phong nhìn theo cái dáng nhỏ bé của Ngọc, tự nhiên thấy đau lòng. Thực lòng mình Phong biết tình cảm này là sai, nhưng Phong không thể nào ngăn mình ngừng lo lắng cho Ngọc được. Nó không phải chỉ là chuyện bác sĩ lo cho bệnh nhân. Nó là một thứ tình cảm khác, thứ tình cảm mà nói ra sẽ bị vùi dập ngay.
Ngọc trở dạ sinh con. Cơ đau tim cùng lúc cũng kéo đến luôn. Người đưa Ngọc đi cấp cứu không phải Bình mà là Phong, vì Ngọc gọi cho Bình không được. Nhưng Phong lại chủ động gọi cho Ngọc vì Phong đoán được ngày Ngọc sinh.
Bình vào viện với bộ dạng bình thản nhất. Ngọc sinh khó, khó mà giữ được cả mẹ, cả con, Phong lo lắng ra báo tin cho Bình. Bình bình tĩnh châm điếu thuốc hút rồi nói:
– Tôi chỉ cần đứa con, cô ta chết cũng được!
Phong không nói gì, đi thẳng vào phòng phẫu thuật. Sau 2 tiếng, Phong bế con trao con Bình, thằng bé kháu khỉnh quá! Bình cười như nắc nẻ và không Bình hề hỏi Ngọc sống chết ra sao. Đúng khi ấy, thì Ngọc được đẩy ra cứ tưởng Ngọc đã chết. Bình vừa mở miệng định hỏi chuyện hậu sự thì Phong quỳ ngay xuống bên giường của Ngọc, ngỏ lời cầu hôn với Ngọc làm Bình chết đứng.
– Anh điên sao, cô ta chết rồi! – Bình hốt hoảng
– Cô ấy chỉ chết trong tâm trí anh. Với tôi thì không? Cô ấy đã đồng ý ly hôn với anh rồi. Anh không biết trân trọng cô ấy thì hãy buông tha cho cô ấy đi. Một người con gái tốt như cô ấy, không thiếu người chăm sóc đâu. Bình ngỡ ngàng, nhận ra điều Phong nói. Bình hốt hoảng, kiên quyết không đồng ý ly hôn và nói sẽ chăm sóc tốt cho Ngọc để bù đắp lỗi lầm.
Phong mỉm cười, trao lại Ngọc cho Bình. Ngọc khi ấy mới tỉnh, gặp Bình thì vui mừng lắm. Còn Phong, Phong chỉ muốn dạy cho Bình cách trân trọng Ngọc thôi, là do Phong dựng lên màn kịch này nhưng tình cảm của Phong là thật. Ngọc hôn mê nên chẳng biết chuyện gì. Tỉnh dậy lại thấy Bình xin lỗi, hứa sẽ thay đổi. Nhìn người mình thương được hạnh phúc cũng là một loại hạnh phúc.
Nguồn:WTT