Đàn ông hãy nhớ rằng sự im lặng của đàn bà tổn thương còn đáng sợ hơn bất cứ điều gì trên đời này…

Im lặng là ranh giới của đàn bà cạn tình. Sự im lặng chết chóc của đàn bà tổn thương đáng sợ hơn bất cứ điều gì trên đời này…

Mẹ tôi thường bảo, đàn bà và niềm đau, chưa khi nào hẹn thề, mà cứ là bạn của nhau. Như thể, đã sinh ra là đàn bà thì thể nào cũng vài bận biết nếm mùi buồn thử qua đau.

Mẹ tôi lại trách vì lòng đàn bà vốn mong manh, nhưng lại một mực gánh gồng quá nhiều yêu thương. Một lần yêu là cho đầy, một khi thương là cho hết. Họ yêu không đắn đo nhiều, nghĩ suy cũng chẳng nề hà. Vì vậy, khi tổn thương ập đến, lại như không chịu nổi. Thương càng nhiều, đau càng rã rời, tất thảy hóa tro tàn.

Ảnh minh họa: Internet

Đàn bà tổn thương vì đàn ông, hóa ra lại đến lúc như dĩ nhiên. Đàn ông tổn thương đàn bà, có khi cũng thành thói quen khó bỏ. Tôi không đặt điều, lại càng không vu khống cho đàn ông. Chỉ là, quanh tôi quá nhiều đàn bà đau lòng không ngơi nghỉ, chỉ vì đàn ông. Như mẹ tôi, người đàn bà từng đánh đổi thanh xuân để bên ba tôi những ngày giông bão. Để khi mây tan, người ba tôi muốn nắm tay, lại không phải là bà.

Như người bạn lâu năm của tôi, từ bỏ cả gia đình để là bến đỗ của duy nhất một người đàn ông. Vậy mà, người ấy lại vì phù phiếm bạc tiền, bỏ rơi bạn tôi. Như người chị tôi quen, tài giỏi sắc xảo chẳng thua ai, lại chỉ muốn đứng sau một người đàn ông quá đỗi bình thường. Hóa ra vậy lại không nên, vì anh ta buông tay chỉ vì lòng sĩ diện quá cao. Và đau lòng rằng, ngoài kia, phận đàn bà như thế này chưa khi nào là ít.

Điều khiến tôi thương đàn bà hơn hết thảy, chính là sự bao dung và thứ tha của họ. Ngay cả khi đàn ông đã phạm phải lỗi lầm lớn thế nào lần đầu, tôi luôn đảm bảo rằng, đàn bà sẽ luôn tha thứ. Đàn ông lại nghĩ, chỉ vì đàn bà ủy lụy, đàn bà phụ thuộc. Đàn ông không hiểu, một lần thứ tha của đàn bà đã bào mòn bao nhiêu thanh xuân, đày đọa lòng dạ của họ thế nào. Cứ thế mà đàn ông vịn vào những bao dung của đàn bà mà không tiếc tổn thương người phụ nữ của mình. Họ nghĩ, đàn bà không thể bỏ họ, thứ tha của đàn bà sẽ luôn đủ đầy. Đàn ông quay đầu lại, khi đã biết hối tiếc, cũng là đàn bà đã lặng lẽ biến mất.

Ảnh minh họa: Internet

Đàn bà lần đầu biết đau thương sẽ yếu đuối đến xót xa. Nỗi đau ban đầu như quá sức, như bao trùm cả thế giới nhỏ bé của đàn bà. Nhưng rồi, khi tổn thương cứ ập đến, như không thể kháng cự, như buông xuôi đầu hàng, họ lại không còn biết đau lòng là thế nào. Họ im lặng, là chấp nhận, là bình thản đến lạ thường. Chẳng khác gì thứ thuốc đắng cả. Ban đầu, cứ nghĩ sẽ không thể chịu nổi, rồi cũng có thể nuốt trôi như không. Thứ thuốc đắng đàn ông cho đàn bà uống, hóa ra đến một ngày cũng phát huy tác dụng. Đàn bà buông bỏ hết thảy theo sự im lìm thản nhiên. Sự im lặng chết chóc của đàn bà tổn thương đáng sợ hơn bất cứ điều gì.

Đàn ông bàng hoàng, chới với đến hoảng loạn. Có chăng đã quá quen bóng dáng của đàn bà vẫn đứng đó khi họ quay về. Có chăng là không thể tin đàn bà có thể im lặng ra đi như thế. Đàn ông lại mong đàn bà có thể khóc, có thể mắng chửi họ, còn hơn là im lặng, im lìm đến đáng sợ. Nực cười rằng bao tháng năm nước mắt đàn bà rơi, đau lòng đàn bà chịu, đàn ông nào có quay lại nhìn. Đến khi đàn bà im lặng buông xuôi, đàn ông còn tư cách gì để đòi hỏi? Im lặng là ranh giới của đàn bà cạn tình. Một khi cạn tình, với đàn bà, đàn ông tệ là thứ bỏ đi.

Ảnh minh họa: Internet

Đàn ông nên hiểu, đừng khiến đàn bà im lặng. Đàn bà im lặng chính là hồi kết cho hết thảy hy sinh và yêu thương đã từng. Sẽ chẳng có điều gì tốt đẹp đợi chờ đàn ông sau đó đâu. Đàn ông hãy hiểu, đừng nghĩ đàn bà không biết đau mà không nề hà tổn thương. Đau lòng của đàn bà giấu đi bao nhiêu, đến một lúc sẽ trả lại hết thảy cho đàn ông, không thiếu cũng chẳng thừa. Vì vậy, hãy biết trân trọng đàn bà khi các anh còn có cơ hội. Với những hy sinh và tận tụy của họ, chẳng phải luôn xứng đáng được yêu thương hay sao?

Nguồn:PNSK