Con gái đi học toàn dưới điểm 5, mẹ điên tiết đánh con nhừ tử rồi bắt nhịn đói nhưng nửa đêm dậy ngó vào phòng con thì chết sững thấy cảnh tượng này
Vừa chửi mắng Lê vừa ấn đầu con xuống chậu nước trừng phạt. Hành hạ bằng cách đó chưa hả hê, Lê lôi con gái vào phòng bắt nó cởi hết quần áo ra cầm cái roi mây cứ thế mà quất như nhát đau điếng như thể trút hết mọi giận dữ, bức xúc vào người con bé để rồi…
Là 1 trưởng phòng nhân sự của 1 công ty lớn, Lê lại có tình sĩ diện hão, luôn khoe chồng con rồi tài sản các kiểu. Thế nhưng từ hồi bé Chíp vào lớp 1 thì mọi sự thay đổi hết. Con bé rõ là thông minh, đáng yêu vậy mà học thì luôn đội sổ lớp. Chẳng bao giờ Lê thấy con bé được trên điểm 5 cả.
Mỗi lần đi họp phụ huynh là Lê xấu hổ vô cùng khi cô giáo phê bình bé Chíp học quá dốt, không tiếp thu được bài, có thể sẽ không được lên lớp 2 vì không đủ kiến thức. Bị cô giáo phê bình, phụ huynh khác mỉa mai chiễu cợt lúc đấy Lê chỉ ước có cái lỗ nẻ để chui xuống cho đỡ nhục, xấu hổ vì con cái thôi. Đời Lê chưa bao giờ lại bị bẽ mặt đến vậy. Vợ chồng cô học đâu đến nỗi mà con học dốt thế không biết.
Sau buổi đi họp phụ huynh về Lê điên lắm, cô ném chiếc túi xuống ghế mặt cau có quát ầm lên.
– Con Chíp đâu, con Chíp đâu ra đây ngay cho tao!!
– Dạ, con đây ạ.
– Con ranh, tao cho mày ăn học tử tế, cho mày đi học thêm tối ngày vậy mà sao mày dốt thế?? Từ đầu năm đi học đến giờ chưa bao giờ qua điểm 5 cả. Tập kiểm tra thì toàn thấy từ 0 – 5 là sao?? Đầu mày không có não hả. Mày biết mày làm nhục bố mẹ mày như thế nào không?? Hôm nay tao phải giáo dục mày lại mới được.
Vừa nói Lê vừa ấn đầu con xuống chậu nước mà đay nghiến, chì chiết nó. Hành hạ bằng cách đó chưa hả hê, Lê lôi con bé vào phòng bắt nó cởi hết quần áo ra cầm cái roi mây cứ thế mà quất như nhát đau điếng như thể trút hết mọi giận dữ, bức xúc vào người con bé. Đau quá, bé Chíp khóc thét lên xin mẹ.
– Mẹ ơi, mẹ tha cho con đi… con đau lắm…
– Đau à, học dốt thì phải chịu thôi. Tao đánh cho mày nhớ đòn, tiền của của tao đổ vào cho mày học mà mày lại trả lại tao kết quả như thế này à??
– Bố ơi… bà ơi… cứu con với…
– Thằng bố mày đi công tác rồi, bà nội mà ở quê không cứu được mày đâu. Đẻ đứa con như mày thà bóp chết lúc sinh để hôm nay đỡ khổ vào người. Tao cấm mày được ăn bất kể thứ gì trong 2 ngày và mày phải ở lì trong phòng không được đi đâu. Bước chân ra ngoài cửa tao chặt chân.
Đánh con 1 trận nhừ tử khiến mông và lưng nó rướm máu, lằn lên vì vết roi vô tình của mẹ. Lê khóa trái cửa lại bỏ về phòng mặc con bé đau đớn trên giường và khóc thổn thức vì bị mẹ bạo hành. Bực quá Lê hẹn bạn tới bar giải khuây đến khuya muộn mới về. Về đến nhà không nghe tiếng con khóc hay đèn phòng nó sáng Lê liền bật điện ngó vào phòng con bé xem sao??
Vừa đẩy cửa vào, Lê đã chết sững khi thấy bé Chíp thắt cổ tự tử giữa phòng. Sợ hãi, hốt hoảng Lê bế con bé xuống người người nó đã cứng đờ và lạnh ngắt rồi. Sốc khi thấy con dại dột làm việc này, Lê xót con sợ hãi vội gọi điện về cho chồng, mẹ chồng về. Ngồi đợi mọi người đến, Lê cứ ôm con gào khóc đau xót vô cùng cho tới khi cả chồng và mẹ chồng cùng ập vào nhà.
Chứng kiến cảnh con, cháu tử tử Tấn (chồng Lê) đau quặn thắt tim lại, còn mẹ chồng thì òa khóc nức nở vì thương cháu. Ôm lấy bé Chíp bà nội cứ xoa xoa người rồi vén áo cháu lên thì tá hỏa thấy lưng và mông nó toàn vết đòn roi rướm cả máu ra, bà liền quay lại hỏi Lê.
– Tại sao người con bé lại có nhiều vết roi đánh thế này?? Cô làm phải không?? Tại sao cô lại làm như thế với con gái mình chứ??
– Dạ, tại hồi chiều đi họp phụ huynh về con điên quá vì nó học quá dốt, phải ở lại lớp con có đánh bé Chíp để dằn mặt, bắt nó học mẹ ạ. Con không biết tại sao con bé lại nguy dại làm việc này.
– Mẹ ơi, bé Chíp viết thư tuyệt mệnh này. – Tấn run rẩy bật khóc đưa bức thư của bé Chíp cho mẹ đọc.
“Học dốt là 1 tội không thể tha thứ hả mẹ?? Mẹ có biết vì sao con đi học toàn dưới điểm 5 không?? Là vì con chán học, con cố tình để điểm kém để được bố mẹ chú ý, quan tâm tới con hơn vì 2 người suốt ngày bỏ con đi làm đến khuya mới về. Thế nhưng mẹ chỉ dùng đòn roi trừng phạt thôi, mẹ chẳng bao giờ tìm hiểu lý do vì sao cả. Con buồn lắm, có lẽ con không phải là con của bố mẹ đúng không ạ?? Vậy con sẽ ra đi để mẹ đỡ xấu hổ vì con nữa như câu chiều mẹ quát con: “Thà bóp chết mày lúc mới sinh cho xong” mẹ nhỉ?? Con chết rồi, mai này bố mẹ có sinh em thì hãy quan tâm em thật nhiều được không ạ, đừng đối xử với em như cách bố mẹ đã đối xử với con. Tạm biệt bố mẹ, nếu có đầu thai con sẽ xin không bao giờ quay trở lại làm con mẹ nữa!!”.
– Lê , cô làm gì cháu tôi thế này?? Chỉ vì nó học dốt mà cô đay nghiến, bạo hành con bé khiến nó tuyệt vọng tủi thân mà nghĩ quẩn thế này ư?? Cô dạy con hay đang hại chết con vậy?? Tấn ơi, cháu nội của mẹ. Mất con bé mẹ sao sống nổi chứ??
– Cô, cô không xứng đáng ở trong cái nhà này nữa. Dì ghẻ cũng không độc ác như đâu. Lo xong hậu sự cho con cô hãy tự động cút khỏi nhà tôi!!
Qúa thương xót cháu, bà nội ngất đi còn Lê thì cứ ngồi khóc hối hận vì cách dạy con của mình. Cô đã sai khi dùng đòn roi trừng phạt nó mà không hay rằng việc nó học dốt là do chính vợ chồng cô gây ra. Còn Tấn thì ôm con đau đớn tột cùng, bởi cái chết của bé Chíp có 1 phần lỗi ở anh trong đấy.
Thế nên các bậc phụ huynh à, con bạn học dốt không phải nó ngu mà do 1 lý do nào đó. Hãy dạy con bằng lời nói chứ đừng dạy nó bằng đòn roi. Cách làm đó của bạn khiến tụi nhỏ tổn thương vô cùng, chúng sẽ nghĩ bố mẹ không yêu thương nó mà làm việc dại dột. Đừng vì sĩ diện hão, muốn vênh mặt với thiên hạ mà về hành hạ, làm khổ con bạn như câu chuyện trên để đến lúc hối cũng không kịp nữa. Hãy sống làm sao để con bạn dù đi đâu, làm gì nó cũng tự hào về bố mẹ mình. Đâu phải cứ học giỏi, xuất sắc thì mới là con ngoan đúng không?
Nguồn TTXH