Bị bạn trai ném 500k vào mặt, cô gái đáp thẳng: “Đàn bà không còn trong trắng là mất nết sao?” và cái kết
Yêu đến 5,6 cô nhưng tôi đều không được như ý muốn. Không phải tôi quá kén chọn mà chỉ vì một điều duy nhất tôi không hài lòng là chuyện các cô ấy không còn trong trắng.
Khi ấy tôi quen với Mai, một cô gái quê chính hiệu vừa mới ra trường. Chỉ cần tiếp xúc tôi đã đoán ngay em chính là người kiểu mẫu mà tôi tìm kiếm suốt bấy lâu nay. Mai giản dị, sống khép kín và không ăn chơi, đua đòi.
Mới đầu tôi cũng chỉ định tán tỉnh sơ sơ, nếu được thì sẽ tiến tới, nên tôi không quan tâm gia cảnh của Mai mấy. Em bảo mới xin được công việc ở một công ty gì đó, tôi không chú ý lắm.
Nếu Mai còn trong trắng thì em muốn làm gì cũng được. Tôi tuy không giàu có nhưng cũng có thể làm việc kiếm tiền nuôi vợ con, không phải chịu thua thiệt bất cứ ai.
Bỏ bao công sức ra tán tỉnh mấy th.á.n.g, em mới “đổ”. Chúng tôi yêu nhau đúng nghĩa tình yêu trong sáng, chỉ có những nụ hôn, cái nắm tay, chạm vào ngực Mai cũng né tránh không cho tôi động vào.
Trước đây tôi tán gái nhanh lắm, chỉ cần một hai tuần là có thể dụ được các em đi nhà nghỉ rồi. Nhưng với Mai thì khó vô cùng, tôi luôn bị từ chối một cách khéo léo. Chính vì điều đó mà tôi càng trân trọng Mai.
Hôm đó đi chơi về muộn, tôi cố ý không cho em về mà đưa thẳng đến khách sạn. Lúc đầu em còn e dè nhưng một lúc sau em ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của tôi.
Khỏi phải nói tôi hạnh phúc như thế nào, vì suốt mấy th.á.n.g yêu nhau em giữ gìn kiểu rất xa cách. Với kinh nghiệm và vốn từng trải từ mấy cuộc tình trước, tôi từ từ khám phá thân thể ngọc ngà của em. Đến khi cả hai đã hòa làm một, tôi háo hức nhìn xuống ga trải giường nhưng vẫn thấy trơ trơ một màu trắng. Tinh thần của tôi tụt dốc, hụt hẫng biết chừng nào.
Tôi đi tắm trong tâm trạng rất bực tức. Lúc vào thấy Mai vẫn nằm trên giường. Tôi ném chiếc khăn tắm xuống.
– Cô… cô q.u.a.n h.ệ với đàn ông lâu chưa?
– Sao anh lại hỏi thế?
– Thì không thấy nên hỏi thôi.
– Đó là chuyện riêng tư của em, anh nên tế nhị một chút chứ!
– Thôi đừng vờ vịt nữa, tưởng thế nào chứ thế này thì cần gì tế nhị!
– Anh đừng có quá đáng như vậy. Đàn bà cứ không còn trong trắng thì là mất nết sao? Vậy đàn ông như anh có còn trong trắng không mà đòi hỏi ở em những việc như thế?
Tôi muốn hạ nhục cái mặt câng câng kia nên rút ví ra tờ 500 nghìn ném xuống trước mặt.
– Coi như tôi trả tiền đêm nay cho cô.
Mai sững sờ, mặt đỏ bừng lên, cô cúi nhặt tờ tiền lên, cười nhạt.
– Chỉ bằng này thôi sao anh?
– Giá chung đó.
Không ngờ Mai lại vùng đứng dậy tát cho tôi một cái.
– Anh khốn nạn vừa thôi!
Tôi lấy áo bỏ đi luôn để mặc cô ta trong khách sạn tự gọi taxi mà về.
Mấy th.á.n.g liền, tôi và sếp luôn bất hòa trong việc chia hoa hồng, không tìm được tiếng nói chung nên tôi đã xin thôi việc. Với kinh nghiệm và nguồn khách hàng trong tay, tôi nộp hồ sơ vào chỗ nào mà chẳng được hoan nghênh.
Quả đúng như dự đoán, vừa gửi CV đến vài công ty đã có phản hồi rất tích cực. Tôi đang cân nhắc có một công ty khá lớn mời đến, nếu thỏa thuận được sẽ làm việc ngay ở vị trí rất tốt. Trao đổi qua điện thoại với Giám đốc bên đó, tôi nghe giọng nữ rất trẻ và dịu dàng, điều đó càng thu hút tôi đến đó để tìm hiểu công việc xem sao.
Sáng thứ 2, tôi hào hứng chải chuốt, ăn mặc lịch sự đến gõ cửa Giám đốc. Vừa nhìn thấy người con gái ngồi ở vị trí đó, tôi đã rụng rời cả tay chân. Chính là Mai chứ không phải ai khác. Em chỉ mỉm cười nói chuyện nhẹ nhàng.
– Em tưởng công việc bên kia tốt lắm mà!
Tôi đan các ngón tay vào nhau, lúng ta lúng túng, mất hết cả tự tin.
– Thì… anh muốn được thử thách mình trong một môi trường mới…
Trong lúc nói, tôi không thể quên hành động của mình mấy th.á.n.g trước, cảnh tôi ném cho em tờ 500 nghìn, hơn ai hết tôi hiểu rõ mình đã làm tổn thương em đến thế nào.
Kết thúc cuộc nói chuyện, tôi vẫn được Mai mời ở lại làm việc vì kinh nghiệm chuyên môn cao. Tôi thì biết chẳng còn cơ hội nữa rồi. Phương án chuồn thẳng là an toàn nhất vì tôi không biết phải đối diện với Mai như thế nào. Cuộc đời đúng là không ai học hết chữ ngờ.
Theo WTT