1 cú điện thoại khiến bà đ.ẻ vừa ra phòng chưa đầy ngày lại phải lên bàn mổ lần 2 giành giật s.ự s.ố.ng
Xin lỗi các mẹ trước vì chuyện mình kể có thể hơi dài dòng một chút nhưng có liên quan lắm ạ!
Lần đi sinh đầu tiên của mình cũng là lần mình đối mặt giành giật sự s.ố.ng với thần c.h.ết. Người gây ra chuyện hôm ấy cho mình cũng chính là người chồng mà mình đã từng rất yêu thương các mẹ ạ!
Mình sinh mổ, đêm đầu tiên, hết thuốc tê nên đau như thể ai đó c.ư.a n.ửa ng.ư.ời. Vậy mà ngó quanh cũng chẳng thấy chồng đâu. Lúc đó mình đói bụng quá, tụt huyết áp, chóng mặt và buồn nôn rất khó chịu. Vậy mà không biết gọi ai nhờ đỡ (khi đi đẻ mình sợ trộm nên không mang theo điện thoại). Lúc đó, thấy con cũng có vẻ đang say giấc nên mình ráng lết xuống giường tìm cái gì đó ăn cho đỡ đói. Vết thương còn mới, mình sợ bung chỉ nên cũng đi nhẹ nhàng lắm. Vừa lết được đến chỗ bàn thì nghe tiếng chồng cười nói rúc rích bên ngoài hành lang. Ngó ra, thấy đang buôn điện thoại với ai đó.
Lúc sau chồng vào, mình nhờ đi mua đồ ăn thì anh ta chỉ nói “ăn đỡ mấy miếng bánh ngọt trên bàn chứ tối rồi ai bán buôn gì nữa mà mua”. Khi đó, mọi người trong phòng cứ nhìn mình bằng ánh mắt đầy thương hại làm mình tủi cùng cực. Thật, lúc ấy mình đói lả người vì từ khi đau đẻ tới lúc ra ra phòng, mình chưa được ăn gì cả. Nhưng mình cũng ráng nhai vài miếng cho lấy lại sức còn có sữa để con bú nữa. Cơ mà bánh khó nuốt kinh khủng. Sực nhớ ra, mình nhờ chồng pha cho ly sữa nóng nhưng gọi mãi cũng chẳng thấy ư hử. Quay sang vẫn thấy ôm điện thoại chăm chăm rồi cười cười.
Mình cứ nghĩ “thôi thì đàn ông không phải ai cũng hiểu chuyện s.i.nh đ.ẻ của phụ nữ” nên cũng phải tự lết đi, định hứng nước sôi của bệnh viện, rồi tự pha sữa để ăn chung với mấy cái bánh chờ đến sáng mai mua gì đó bỏ bụng. Nhưng cũng may có bác giường bên cho chút nước nên cũng đỡ. Trong lúc mình đang uống sữa, ăn bánh thì chồng vào nhà vệ sinh, để quên điện thoại trên giường. Vừa lúc có cú gọi chờ tới.
Mình định không bắt máy vì từ trước đến giờ mình vẫn giữ nguyên tắc điện thoại ai nấy xài, không xâm phạm. Nhưng chẳng hiểu sao bữa đó lại thấy tò mò kinh khủng. Mình bắt máy. Chưa kịp mở miệng alo gì thì đã nghe tiếng nói nhão nhoẹt nhảy vào mè nheo “Sao để người ta chờ lâu vại! Mà thôi, không nói nhiều nữa, em xuống máy luôn đấy! Khi nào má lên chăm bả thì anh ghé em đó nha!”.
Mình nghe xong, chân tay run rẩy, mặt mày nóng bừng như dồn hết cả máu trong người lên mặt. Vừa lúc đó chồng bước vào, thấy mình cầm điện thoại thì chạy đổ tới, giật ngang ngay. Dù trong lòng căm tức tột độ nhưng vì ở chốn đông người, mình nhịn. Ngờ đâu, chồng mình quá quắt đến nỗi còn vặn cổ tay mình hăm dọa. Đến lúc này thì mình không chịu đựng được nữa, bao nhiêu cơn tức giận dồn hết lên đầu, làm tay chân tê dại, đầu óc quay cuồng rồi thì…
… khi mở mắt tỉnh dậy, đã thấy mình nằm trong một căn phòng lạ hoắc, chân tay dây nhợ chằng chịt. Bên cạnh là mẹ mình, nước mắt giàn giụa gọi run run “Con tôi, con tôi tỉnh rồi. Trời thương, con tôi tỉnh rồi này ông ơi!!!”.
Sau khi hoàn tỉnh trở lại, nghe mẹ kể mới biết mình vừa trải qua cơn thập tử nhất sinh vì bị lên máu sản hậu sau khi biết chồng phản bội. Phần lớn ai rơi vào trường hợp như mình đều khó tránh khỏi cái chết nhưng cũng nhờ cấp cứu kịp thời mà may phước vẫn còn sống để nhìn mặt con. Trong những ngày nằm giường, mẹ sợ mình không có động lực để chiến đấu nên cứ bế con đến chỗ em nói khéo “Đây, con con đây! Nó khát sữa mẹ lắm! Ráng mà sống còn nuôi con con à! Chuyện gì khác thì cứ bơ đi cho mẹ, cho con con nó nhờ!”.
Cũng nhờ mẹ ở bên chăm sóc và lấy con làm động lực, em đã vượt qua được những ngày bệnh và cú sốc bị chồng phản bội ngay trong những ngày còn ở trong phòng đẻ. Đến nay thì em đã hoàn hồn lại rồi và đang làm mẹ đơn thân các mẹ ạ! Nhưng mỗi lần nghe mẹ mình kể về cái ngày ấy, rồi nhìn nước mắt bà giàn giụa vì xót cho mình mà thấy sợ hãi vô cùng. Bởi vậy, sinh đẻ là không xem thường được. Sau sinh nếu mẹ gặp phải cú sốc lớn sẽ rất nguy hiểm. Vậy cho nên dù có chuyện gì, các mẹ cũng phải vững tinh thần để tránh tự kết liễu mình nha. Không phải ai cũng may mắn sống sót với những biến chứng hậu sản nghiêm trọng đâu!
Tiện đây, mình cũng xin add thêm vào cách phòng ngừa máu sản hậu để các mẹ đừng vì thiếu hiểu biết mà hại mình nha:
– Để hạn chế nguy cơ xảy ra băng huyết sau khi sinh là nên khám thai đầy đủ theo lịch hẹn của bác sĩ trong suốt quá trình mang thai để được chẩn đoán và phát hiện sớm và tránh được những nguy cơ có thể xảy ra.
– Nên chọn những bệnh viện lớn, có nhiều bác sĩ giỏi, có trang thiết bị đầy đủ để làm nơi đón bé chào đời. Đặc biệt trong trường hợp mẹ bầu nào có những bất thường về thai nghén, đã được cảnh báo có thể xảy ra tình trạng băng huyết sau khi sinh thì việc chọn các bệnh viện lớn có đầy đủ trang thiết bị để đảm bảo điều kiện tốt nhất cho việc hỗ trợ sinh nở và tránh được các sự cố ngoài ý muốn.
– Trong suốt thời gian mang thai, nên quan tâm đến chế độ dinh dưỡng của mình, tránh tình trạng thiếu máu cũng như tránh để thai nhi quá nặng cân.
– Sản phụ sau khi sinh xong phải được nghỉ ngơi hoàn toàn, tuyệt đối không làm việc nặng nhọc. Đặc biệt, không được để cho mình tức giận, lo buồn quá mức hoặc gặp cú sốc tinh thần quá lớn vì tất cả những điều này có thể gây nên hậu quả nghiêm trọng.
– Trong suốt thời kỳ hậu sản (được tính từ sau khi cuộc vượt cạn hoàn tất cho đến 42 ngày sau khi sinh), người nhà cần chăm sóc sản phụ chu đáo, sản phụ cần ăn uống đủ chất dinh dưỡng, uống nhiều nước để cơ thể mau phục hồi trở lại, nếu có bất thường nào phải báo ngay cho bác sĩ.
– Trong thời kỳ hậu sản, người phụ nữ cũng cần giữ gìn v.ù.n.g k.í.n thật sạch sẽ, không đặt bất kỳ vật gì vào â.m đ.ạ.o để tránh nhiễm trùng. Tuyệt đối không thực hiện việc gần gũi c.h.ă.n g.ố.i vợ chồng nếu thấy còn ra sản dịch để tránh nhiễm trùng.
Giờ làm mẹ đơn thân với mình tuy có vất vả thật nhưng mình vẫn thầm cảm ơn vì ông trời. Cũng may mình vẫn còn sống sót sau vụ máu sản hậu nên giờ con mới không phải côi cút một mình bên người mẹ xa lạ!
Nguồn: webtretho