Thấy ông cụ ăn mày hỏi mua iPhone, chỉ có cậu nhân viên trẻ ra tiếp, rồi khi thanh toán tất cả đều sốc khi ông bỏ chiếc mũ lụp xụp trên đầu xuống
1 người trong số nhân viên ra gọi bảo vệ vào để đuổi người đàn ông phiền hà này ra khỏi cửa hàng. “Mời ông ra ngoài cho, đây không phải chỗ để ông xin ăn hay định giở trò ăn cắp đâu”.
Học xong cấp 3 vì nhà nghèo nên Toản không học đại học mà lên thành phố làm thuê lấy tiền gửi về cho bố mẹ nuôi 2 đứa em đang học cấp 2 ở nhà. 1 năm trước bố Toản bị tai nạn lao động, sau thời gian nằm liệt giờ đi lại được nhưng không thể làm việc nặng. Mọi gánh nặng dồn hết lên vai mẹ, thương mẹ nên Toản quyết định đi làm dù Toản học rất giỏi.
Sau 2 năm làm phụ hồ khá vất vả, thấy Toản nhanh nhẹn thông minh, người chủ nhà mà Toản từng tham gia xây nhà cho bác ấy đã xin giúp cho Toản làm nhân viên bán điện thoại. Lúc đầu Toản ái ngại vì sợ mình không làm được việc, giờ 1 chiếc smartphone giá rẻ cậu còn chưa có thì biết gì mà bán những mẫu điện thoại đắt tiền, công nghệ cao. Nhưng bác ấy lại động viên:
– Bác thấy mày thông minh nhanh nhẹn nên chắc chắc chỉ cần người ta chỉ cho mấy buổi là biết việc thôi. Đây là cửa hàng có người quen làm quản lý nên bác mới xin giúp mày được và người ta nhận đào tạo việc. Khéo bán thì cũng được trả doanh thu khá đấy, chứ cháu cứ làm phụ hồ thế này vất vả mà cũng có được là bao đâu.
Được bác ấy động viên nên Toản quyết định nghỉ làm phụ hồ tới cửa hàng đó học việc. Đúng như những gì bác ấy dự đoán, chỉ 1 tuần sau Đại đã có thể đứng giới thiệu sản phẩm và bán hàng cho khách. Đại là nhân viên mới và cũng là người trẻ nhất ở cửa hàng nên đám nhân cũ cũng khinh thường cậu lắm:
– Cái thằng nhà quê ngơ ngơ kia thì bán được hàng gì cơ chứ, khéo cuối tháng còn bị phạt hết lương ấy.
– Ờ… nếu không biết đường mời các anh 1 chầu ra mắt thì nhất quyết chúng ta không để 1 vị khách nào vào tay nó cả.
Cả ngày hôm ấy và mấy ngày sau nữa Đại không có cơ hội tiếp cận với 1 vị khách hàng nào. Vì cứ khách vào cửa hàng là đám nhân viên cũ lao ngay ra mồm năm miệng mười mời chào. Thậm chí Đại vừa mới định mời khách thì 1 chị đã hét ngay: “Còn đang học việc thì đứng im đấy nghe mà học hỏi, biết gì mà tư vấn cho khách”. Vậy là chị ấy kéo bà khách đi luôn rồi tư vẫn mời khách. Có lúc Đại đã nản không biết mình có trụ nổi ở đây không.
Gần trưa hôm ấy, cửa hàng vắng khách nên mọi người cũng rảnh thì bất ngờ có 1 ông cụ ăn mày bước vào hỏi mua Iphone 7 đỏ. Tất nhiên chẳng ai tin ông cụ kia có đủ tiền mua chiếc điện thoại đắt tiền đó cả. Nghĩ ông ta chỉ vào đây quấy nhiễu nên mọi người rất khó chịu không ai ra tiếp mà chỉ muốn bảo vệ vào ngay đuổi ông ta đi.
Tuy nhiên thấy ông ấy hỏi mà không ai trả lời thì Toản đã bước ra tiếp và giới thiệu cho ông về chiếc điện thoại mà ông muốn hỏi mua một cách trôi chảy khiến nhiều người cũng bất ngờ. Họ không ngờ vừa mới vào làm, chiếc điện thoại cũng mới được đưa lên kệ bán mà Toản lại nắm rõ về nó như vậy.
Thậm chí sau đó ông cụ ăn mày còn hỏi về rất nhiều mẫu điện thoại đắt tiền khác được bày bán ở cửa hàng và Toản cũng tư vấn cho ông rất rành rọt. Mọi người cũng bắt đầu thấy nể Toản nhưng nghĩ cậu ta quá thừa hơi khi trả lời tường tận cho 1 người đàn ông không có đủ khả năng mua 1 chiếc điện thoại vài trăm ngàn chứ nói gì tới những mẫu điện thoại vài chục triệu kia. Mà có khi ông ta lại giở trò ăn cắp không biết chừng.
Thấy ông ta cứ hỏi mãi mà không có ý định mua gì cả, lại tới giờ ăn trưa rồi nên 1 người trong số nhân viên ra gọi bảo vệ vào để đuổi người đàn ông phiền hà này ra khỏi cửa hàng.
– Mời ông ra ngoài cho, đây không phải chỗ để ông xin ăn hay định giở trò ăn cắp đâu.
– Tôi có vào đây xin ăn đâu và càng không có ý định ăn cắp. Tôi vào đây mua điện thoại mà. Lúc đầu tôi định mua chiếc Iphone 7 đỏ kia nhưng cậu nhân viên này tư vấn nhiệt tình và rất dễ hiểu nên tôi quyết định mua chiếc Vertu kia. Cảm ơn cậu ấy rất nhiều…
Mọi người há hốc mồm khi thấy ông lão rút cái bọc tiền toàn tờ 500 ngàn đó ra đặt trước mặt nhân viên thanh toán. Và rồi khi ông ấy bỏ cái mũ lụp sụp đội trên đầu xuống thì tất cả sốc ngất khi vị quản lý cửa hàng thốt lên:
– Ôi sếp.
– Tôi đã nói tôi không có ý định ăn cắp mà, cửa hàng của tôi sao tôi phải ăn cắp chứ nhỉ”??
Thì ra đó chính là ông chủ. Ông ấy đã mở tới 20 cửa hàng bán điện thoại ở rất nhiều tỉnh trong cả nước, hôm ấy ông đã thử đi thị sát xem nhân viên bán hàng thế nào và bất ngờ gặp cảnh tượng này. Sau hôm ấy tất cả nhân viên trong cửa hàng bị sa thải hết trừ Toản vì thái độ thiếu trách nhiệm trong công việc và không tôn trọng khách hàng.
Riêng Toản thì lại được nhận một số tiền thưởng khá lớn vì được chính giám đốc kí công nhận anh là nhân viên bán hàng xuất sắc nhất trong năm. Toản hiểu ra rằng muốn làm một nhân viên bán hàng tốt thì trong bất cứ trường hợp nào cũng phải luôn luôn tôn trọng khách hàng, đối xử với khách hàng bằng sự chân thành với phong thái phục vụ chuyên nghiệp nhất có thể để đem lại sự hài lòng cho khách.
Toản sẽ cố gắng với công việc mới này, mục đích trước mắt vẫn là có tiền lo cho 2 đứa em của anh sắp bước chân vào đại học rồi…
Theo Thể thao xã hội