Rơi nước mắt chuyện cặp vợ chồng cưới nhau hơn 30 năm mới được chụp ảnh cưới lần đầu tiên

“Anh và Nhung yêu nhau và quyết định tổ chức đám cưới vào năm anh 20 tuổi. Nào ngờ, đúng lúc đó, anh phát hiện mình bị ung thư máu. Hôm đó, thấy Nhung hớn hở cầm mấy tờ thiệp mời đi đến dơ ra trước mặt, anh bèn quăng hết xuống đất khiến người yêu sững sờ…”

Năm anh 10 tuổi, vì bố làm ăn phá sản, nợ nần chồng chất đã nhảy lầu tự vẫn. Ngôi nhà mẹ con anh ở phải mang gán nợ cho người ta, mẹ đành dẫn anh lang thang khắp nơi, trải qua những ngày đói rét. Nhưng được 1 thời gian sau , mẹ anh cũng buồn rầu sinh ra bệnh tật rồi cũng bỏ anh đi. Từ đó, anh trở thành trẻ mồ côi.

Sau khi bố mẹ đều qua đời, anh lúc đó 1 mình vật lộn với cuộc sống. Ban đầu anh vác nón đi ăn xin, sau đó lại đi nhặt rác kiếm tiền.

Năm 18 tuổi, sau nhiều lần nộp hồ sơ anh cũng xin làm công nhân trong 1 nhà máy, tuy đồng lương bèo bọt nhưng cũng đủ ăn đủ mặc, không còn vất vả dầm mưa dãi nắng như xưa nữa. Ở đây, mọi người đều coi thường anh là đứa mồ côi, không cha mẹ, đã thế mỗi lần đồng nghiệp rủ đi chơi anh đều từ chối vì sợ tốn kém khiến họ càng không ưa hơn. Thế nhưng, chỉ có Nhung-cô gái duy nhất không chê bai anh và bảo vệ anh trước những lời giễu cợt của thiên hạ. Đơn giản bởi vì Nhung cũng có hoàn cảnh đáng thương không kém gì anh.

Ảnh minh họa

Nhung cũng là trẻ mồ côi, chỉ có điều cô thậm chí còn không biết bố mẹ mình là ai vì vừa lọt lòng đã bị bỏ rơi vì con gái sinh ra đã có vết chàm to tướng trên mặt. Khi gặp anh, Nhung lại đồng cảm và 2 người bắt đầu trò truyện nhiều hơn.

Cuối cùng, anh và Nhung yêu nhau và quyết định tổ chức đám cưới vào năm anh 20 tuổi. Nào ngờ, đúng lúc đó, anh phát hiện mình bị ung thư máu. Hôm đó, thấy Nhung hớn hở cầm mấy tờ thiệp mời đi đến dơ ra trước mặt, anh bèn quăng hết xuống đất khiến người yêu sững sờ:

-Ơ, anh làm sao vậy?

Anh ngập ngừng 1 lúc rồi nói:

-Không cưới xin gì nữa, anh sắp chết rồi.

Nhung ngạc hiên trợn mắt:

-Anh nói thế là sao?

Anh đưa tờ kết quả khám bệnh cho người yêu rồi im lặng. Đọc xong tờ giấy, Nhung cũng lặng đi 1 lúc, nhưng sau đó cô mỉm cười nói:

-Chỉ mới giai đoạn đầu thôi mà, nếu anh kiên trì điều trị thì sẽ mau khỏe thôi. Dù thế nào em vẫn sẽ lấy anh.

Nghe người yêu nói vậy, anh liền rưng rưng nước mắt ôm chặt cô. Đến ngày tổ chức đám cưới, hai vợ chồng anh mặc 2 bộ quần áo đồng phục của nhà máy, không hoa không nhẫn chỉ cùng nhau thề nguyện sống đến cuối đời.

(Ảnh minh họa)

Sau khi cưới xong, anh phải nhập viện điều trị, còn Nhung thì ngày đêm tăng ca kiếm tiền chạy chữa cho chồng. Mặc dù mới chỉ giai đoạn đầu nhưng việc chữa trị căn bệnh này gian nan vô cùng. Qua thời gian đầu tạm ổn, sau đó anh cứ vài ngày lại phải vào viện tiêm thuốc và làm liệu trình 1 lần.

Cứ như thế, chớp mắt 30 năm trôi qua, dường như phép màu để anh chống chọi lại căn bệnh ung thư đó chính là người vợ bên cạnh tần tảo sớm hôm để chăm sóc anh. Cũng vì căn bệnh quái ác đó mà vợ chồng anh không thể sinh con. Nhiều lần nghĩ thương vợ, anh đã đuổi cô khỏi nhà để cô tìm đến người đàn ông khác nhưng cô nhất quyết ở lại vì nói rằng ngoài anh ra cô sẽ không lấy ai khác.

Giờ cô đã khác xưa rất nhiều, khuôn mặt gầy gò hốc hác, vết chàm trên mặt trông càng rõ hơn. Thế nhưng, cả 2 người chưa bao giờ chê bai nhau, thậm chí càng nghèo khổ, càng xấu xí họ càng thấy thương nhau nhiều hơn.

1 hôm, trong làng có đám cưới, cô dâu mặc 1 chiếc váy trắng muốt bồng bềnh như công chúa đi ngang qua, Nhung thẫn thờ nhìn theo rồi đôi mắt đỏ hoe. Lúc ấy, anh đứng sau vợ mà chực trào nước mắt. Thì ra suốt hơn 30 năm qua làm vợ chồng, vợ anh đã chịu thiệt thòi biết bao nhiêu, cũng là người con gái đi lấy chồng lại chưa 1 lần được mặc váy cưới chụp ảnh. Thương vợ, anh quyết tâm âm thầm tìm đến 1 tiệm ảnh giá rẻ đặt lịch chụp.

Hôm đó, anh dẫn vợ đến tiệm ảnh trong sự bất ngờ của cô. Vì được chồng tạo bất ngờ quá lớn, Nhung chỉ biết rưng rưng xúc động.

Thế nhưng, khi vợ anh được trang điểm xong bước ra, cô chưa kịp hỏi chồng thấy thế nào thì anh bỗng nhiên ôm mặt khóc nức nở. Thấy vậy, Nhung chạy đến cạnh chồng ôm lấy anh:

-Anh làm sao thế? Có phải anh lại đau không?

Anh ngước mặt lên nắm tay vợ:

Ảnh minh họa

-Em đẹp lắm. Không còn thấy vết chàm nữa rồi. Đáng lẽ anh phải làm việc này sớm hơn, anh xin lỗi..

Nhung thở phào rồi bật cười:

-Em già rồi, đẹp đẽ gì nữa.

Anh lắc đầu vuốt má vợ:

-Dù em có già, có nếp nhăn thì đối với anh vợ anh vẫn là đẹp nhất trên đời. Anh xin lỗi, vì lấy anh mà em đã chịu khổ sở, không được sung sướng như người ta, thậm chí từ bỏ cả quyền làm mẹ. Nếu có kiếp sau, anh không muốn làm chồng em nữa.

Nghe thế, Nhung lại chau mày nhìn chồng:

-Nếu có kiếp sau, anh vẫn phải làm chồng em, để trả nợ cho em chứ.

Rồi cả 2 cùng mỉm cười, nhưng nhìn họ như vậy, những người xung quanh đều rưng rưng nước mắt.

Nguồn:Thể thao xã hội